Thứ Bảy, 30 tháng 7, 2022
Về phốXXXX
Dễ thường, chị xa phố đã gần mười năm. Ngày chị đi, phố vẫn
còn ngủ yên, không như bây giờ, là khu du lịch phố cổ nổi tiếng, khách tây,
khách ta luân phiên ra vào nườm nượp. Lúc đó, Quỳnh hãy còn nhỏ lắm, ngày cưới
của chị, vẫn bộ váy xanh áo trắng đồng phục đi học thường ngày, tay còn lấm đầy
mực xanh, chạy lăng quăng quanh xóm khoe: "Đám cưới chị tao, anh rể tao từ
Mỹ về nhe, mai mốt chị tao qua Mỹ ở luôn!" trước những cặp mắt thán phục của
tụi bạn cùng xóm. Đâu biết lần đó chị đi là suốt những đêm tiếp sau, Quỳnh ôm gối
khóc vùi vì thiếu hơi mồ hôi nồng nồng của chị, cái gường hai chị em vẫn ngủ
chung bỗng rộng thênh thênh... Và suốt khoảng thời gian từ một con bé chuyển
thành thiếu nữ, Quỳnh chẳng có chị để thủ thỉ chuyện này chuyện nọ mỗi lúc đi học
về, thư của chị thì họa hoằn mới nhận được, chỉ toàn là chuyện chồng con và nỗi
nhớ của người xa phố. Phố trong tiềm thức của chị, với những nếp nhà cũ kỹ, mái
ngói âm dương đọng rêu xanh rì, chiều chiều có tiếng rao lục tàu xá khàn khàn đầu
ngõ, kèm theo tiếng mõ khua lốc cốc... Không phải phố của bây giờ, hàng ăn, hiệu
vải bảng hiệu kẻ chữ lòe lọet, ồn ả, náo nhiệt...
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)
.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét