Thứ Bảy, 24 tháng 2, 2024
Những mảnh nhớ cũ
Xuyên suốt là nỗi buồn không
thể gọi tên, nỗi buồn ẩn sâu từ trong những dung từ mới mẻ. Tác giả thốt lên rằng:
“Tôi luôn thấy mình đắm chìm trong những hình ảnh mang tính liên tưởng. Tận sâu
cội hồn, tôi viết như phủ dụ bản ngã khuất sâu lòng thành. Tựa hồ một loài chim
báo bão, tôi muốn bay qua những mùa biển động để tìm đến những hòn đảo vắng, rồi
khóc cười vấn vương…”
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét