Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2024
Dễ ghét
Con đường không lớn, nhỏ là đằng khác, chỉ vừa đủ hai chiếc
xe ô tô lách tránh nhau. Nhỏ nhắn - được trải nhựa phẳng lỳ. Một bên đồng ruộng
mênh mông xanh ngát của lúa non, bên này xóm làng tuy thưa nhưng trù phú, mát mắt
với vườn cây ăn trái. Con mương hiền hòa, mềm mại như cô gái đang song hành
cùng con đường – giống chàng trai chân chất, đôn hậu. Dòng mương và con đường
được gắn kết từ ngàn đời. Tôi lên đoạn này như một sự tình cờ, cũng như tình cờ
gặp một chuyện bực mình. Âu đó cũng là luật bù trừ của tạo hóa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét