Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2024
Xóm tôi
Một cái tên gọi ngẫu nhiên nào đó đôi khi lại trở thành địa danh và rồi theo nó suốt đời. Một ngôi chùa cất bên cạnh cây me trở thành “chùa Cây Me”, một cái chợ mọc lên bên những cây gòn bỗng dưng trở thành “chợ Cây Gòn”! Xóm tôi, đầu tiên nó chỉ là tập hợp những ngôi nhà lụp xụp, tạm bợ, chen chúc nhau quây quần để khi tắt lửa tối đèn luôn có chòm xóm, láng giềng và nó – cái xóm nhỏ vô danh tiểu tốt đến nỗi cách “chợ Cây Gòn” một quãng ngắn mà chẳng ai thèm biết mặt mũi, tên tuổi nó ra làm sao. Đùng một cái, ngọn lửa vu vơ nào đó trong cái xóm nhỏ nhoi bùng lên liếm trọn cả xóm nghèo. Người ta lại sợ cháy nữa nên cho xe ủi đến san bằng, nới rộng thêm, làm đường sá, phân lô. Bắt đầu từ đó, xóm nghèo thành khu phố nhỏ, nhà cửa kiên cố, khang trang thêm và cũng từ đó một tên gọi mới thật…bi hùng – xóm Nhà Cháy!
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét