Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2024
Miền ký ức
Cứ mỗi lần về thăm nhà, nhìn mẹ cặm cụi bên luống rau, giàn mướp, nhặt nhạnh dăm nhánh củi tre bỏ vào chồ. Tuy mẹ còn ra vào được nhưng tuổi đã cao, sức đã yếu nên con cháu cũng chạnh lòng. Mẹ thường nói: “Làm được gì thì làm, ngồi không buồn lắm, với lại dễ sinh đau bịnh”. Hôm nay, nhìn mẹ tỉ mẩn ngồi lột từng củ khoai lang mật để vào mâm, tôi đến bên đùa với mẹ. Tôi nói:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét