Thứ Bảy, 28 tháng 9, 2024
Con đường dốc
Chương 1
– Thưa bà, con lại xin bà cho bà con cái khăn tay, bà con vừa
bỏ quên.
– Tôi cứ biết tôi múc hai mươi hai cốc. Các cô ăn, tôi biết
đâu.
– «Tê Cát Ma Nhom» đây, bà xơi đi cho nó khoan khoái, chốc nữa
đánh cho nó linh-lợi. Hôm nay thể nào bà cũng được, tôi xuất vốn thì trăm lần
không sai một.
– Trông trương vơ chín ông cụ, mình đoán trương mười.
Nhưng lúc xòe, chỉ cỏ chín lục sừng.
Rồi ba quân bài nằm tênh hênh, y hô lên:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét