Thứ Năm, 31 tháng 10, 2024
Lời ru của biển
Đàn bà xóm chài quanh năm ở nhà, rảnh thì đan lưới, xẻ
cá phơi khô, không thì lê la sang hàng xóm nhiều chuyện cho vui, chiều về lo
cơm nước, sáng cầm rổ ra bến chờ thuyền cá tôm về, mang ra chợ bán. Rồi sòn sòn
năm một. Những đứa bé đen nhẻm bởi gió, tóc vàng hoe dưới cái nắng cháy da, môi
thâm đen vì muối mặn.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét