Thứ Ba, 12 tháng 11, 2024
Nghệ sĩ vi tính
Sau khi được ông Khải cho uống liều thuốc an thần, nó
nằm im thở dốc. Mắt nó thao láo nhìn mọi người. Ông Khải nói với Nga: “Hồi trước,
cháu nó còn chạy nhảy lung tung, cắn phá đủ thứ, vợ chồng tôi phải xích cháu
như xích chó đấy. Đến giờ nó thuần hơn thì người lại teo lại, không đi được, cứ
nằm thế này thôi cô ạ”. Nga nén tiếng thở dài. Thảo nào những trang văn của chú
ấy lại đau thương đến vậy. Tưởng hư cấu, nào ngờ chú ấy viết ra từ chính cuộc đời
của mình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chung một dòng trôi
Chung một dòng trôi Màu chiều đỏ ối hắt xuống dòng sông nhiều nỗi ưu tư, lũ ve kêu hè dường chừng như đã mệt, “tiếng hát” thưa dần rồi t...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét