Thứ Ba, 12 tháng 11, 2024
Nỗi đau da cam
Quân khập khiễng chống nạng đuổi theo bọn trẻ làng Hạ.
Nó cũng chạy khá nhanh. Hai chiếc nạng trong tay nó cũng di chuyển thoăn thoắt
chẳng kém gì những đôi chân mạnh khỏe bằng xương thịt. Vừa xong vụ lúa xuân.
Rơm rạ còn phơi đầy hai bên đường. Bọn trẻ làng Hạ vừa đuổi nhau vừa cúi xuống
vơ những gốc rạ rồi ném vào nhau. Vừa ném, chúng vừa la hét inh ỏi như đang
tham gia vào một trận chiến đấu thực sự…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó
Nhắc để nhớ ký ức lịch sử còn đó Ngày 20/1/2024 - trả lời câu hỏi của phóng viên đề nghị cho biết quan điểm của Việt Nam về việc Trung Quố...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét