Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2024
Phía không nhau em nhận ra mình đã trưởng thành
Phía không nhau em nhận
“Chẳng bao giờ lành lại đâu anh/ Khi hai mảnh mình
không thể xếp/ Nắng và hoa nguyên vẹn ngày xưa”. Từ trong bi kịch tan vỡ của
tình yêu, người phụ nữ trẻ nhẫn nhịn bình tâm vượt thoát “Dẫu sũng nước cũng cố
mỉm cười” giữa cơn mưa đau khổ để bước tiếp và trưởng thành hơn trước cô đơn
giông bão: “Ngẩng cao đầu bình tĩnh mà đi/ Từ ngày lời anh thành mưa đá/ Phía
không nhau em nhận ra mình đã trưởng thành”…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Chàng thi nhân đầu bạc XXXX
Chàng thi nhân đầu bạc Nguyễn bước ra khỏi bóng những tán cây. Nhiều năm sau, khi đặt bút viết Truyện Kiều, Nguyễn Du đã thêm một dòng lạc t...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét