Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2024
Phía không nhau em nhận ra mình đã trưởng thành
Phía không nhau em nhận
“Chẳng bao giờ lành lại đâu anh/ Khi hai mảnh mình
không thể xếp/ Nắng và hoa nguyên vẹn ngày xưa”. Từ trong bi kịch tan vỡ của
tình yêu, người phụ nữ trẻ nhẫn nhịn bình tâm vượt thoát “Dẫu sũng nước cũng cố
mỉm cười” giữa cơn mưa đau khổ để bước tiếp và trưởng thành hơn trước cô đơn
giông bão: “Ngẩng cao đầu bình tĩnh mà đi/ Từ ngày lời anh thành mưa đá/ Phía
không nhau em nhận ra mình đã trưởng thành”…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét