Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2024
Có người chở che tôi qua nắng mưa
“Lại đây nằm đi con”! Một giọng nói the thé, có chút gắt cất lên giữa trưa vắng. Nắng xuyên qua màn xanh của lá, ánh sáng âm ấm đọng lại gò má tôi đầy lưu luyến. Một bàn tay mềm mại, êm ái, khẽ chạm trán tôi, làm trôi đi những giọt mồ hôi mặn, đó là bàn tay của bà tôi, bà vú của tôi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét