Thứ Ba, 31 tháng 12, 2024
Thơ không lây nhiễm thói xấu và dịch bệnh
Thơ không lây nhiễm
“Hà Nội mùa thu hàng cây tỉnh giấc sau mưa/ khép
lại những lối ngõ chăng dây lặng lẽ/ lác đác thêm người đàn bà như ta đi chợ sớm/
những chấm nhỏ di chuyển chậm trên đường”. Như mọi người trải qua đại dịch
Covid-19, nhà thơ Bùi Kim Anh hòa vào một cách ý thức mùa giãn cách. Và với
trách nhiệm người cầm bút tự thôi thúc “hãy bảo ta viết điều gì đi”, thơ
đã lặng lẽ tự nhiên bật ra từ tâm thức của bà sau những cô đơn chiêm nghiệm đớn
đau: “ta không cần đeo khẩu trang khi làm thơ/ bài thơ viết đêm không có covid
ám ảnh/ là hơi thở nồng nàn toả vào con chữ/ là lời thao thức của đêm”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Tết xưa
Tết xưa Thời gian trôi đều đặn theo một chu kỳ. Hết Xuân, đến Hạ. Rồi Thu, tới Đông. Với khí trời mát mẻ mùa Xuân, chuyển sang oi bức mùa Hè...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét