Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2025
Hai khung cửa
Lão quắc mắt, vợ lão co rúm. Chưa bao giờ vợ lão dám cãi chồng, dù chỉ một câu. Vợ lão là tổ trưởng khu phố đã hai nhiệm kỳ, rất hoạt bát, năng nổ. Lão nhếch mép, gành cái cổ họng, khè khè như rắn phun nọc độc. Cứ mỗi lần lão làm thế, vợ lão lại rúm ró như chiếc nón bị xe cán, biến dạng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét