Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2025
Phía bên kia núi
Cái gì trắng quá đều sẽ bốc cháy. Không ai hiểu cái đám cưới còn non tháng nữa sẽ diễn ra lại bốc cháy. Nóng quá, Linh vớ tấm chăn trùm lên người để dập lửa. Và cô tỉnh dậy. Phố vẫn hoang vu từ lúc em đi, rồi trong mưa gió biết ai vỗ về, tiếng hát của một thanh niên nào đó từ một phố xa vẳng lại trong đêm khuya. Chắc là xa, tiếng đàn guitar loại dây nylon nghe run rẩy, nhễu nhạo.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét