Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2025
Bên bờ suối Vạch
Anh! Em! Hai người thốt lên hai tiếng rồi quấn riết lấy
nhau. Cùng lúc hai cặp môi đã gắn chặt vào nhau, tham lam và ngây ngất, tưởng
như đó là hai vật thể vốn cùng một cơ thể, bao lâu nay bị chia cách xa nhau. Giờ
là lúc của những nức nở chằm bặp nhớ thương. Giờ là lúc hương vị của mối tình đầu
đời trinh trắng hòa quyện với nỗi rạo rực của cặp vợ chồng lâu ngày xa cách.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét