Chủ Nhật, 29 tháng 6, 2025
Người lính
Hết đợt điều trị, sức khỏe đã ổn, Trần Viết Bảng từ biệt cô y tá cứu thương Ngô Thị Thái, trở về đơn vị tiếp tục chiến đấu. Trong ngực áo là cuốn sổ tay nhỏ kẹp tấm ảnh đen trắng của cô gái xứ Thanh có đôi mắt huyền, nụ cười thơm hương mạ non, thân hình mảnh dẻ với những lọn tóc mai lòa xòa, khiến đôi khi Bảng thấy tim như có một ngọn gió sớm lay động. Thái ngắm mãi nét chữ rắn rỏi ghi địa chỉ của anh: “Trần Viết Bảng, thôn An Trụ, xã An Thịnh, huyện Gia Lương, tỉnh Hà Bắc. Đơn vị, hòm thư…”.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét