Thứ Năm, 30 tháng 3, 2023
"Nước chảy" của Đức Ban
Năm ấy, có một người đàn
bà trẻ góa chồng sống vật vờ trong một ngôi nhà trống vắng, nằm nép dưới chân một
ngọn núi đá, nhỏn thường mất hút trong mây. Một con suối bắt nguồn từ đâu đó
trong lòng núi, lượn vòng vèo, rồi kiệt sức đổ òa xuống một bãi sỏi trắng sau
làng. Tiếng nước chảy róc rách, đều đều, miệt mài một cách nín nhịn từ bao giờ
và cứ kéo dài, biền biệt.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét