Thứ Năm, 30 tháng 3, 2023
Chùm truyện ngắn của nhà văn Đức Ban
Chùm truyện ngắn
KHÚC HÁT NGÀY XƯA
Năm ấy làng được
mùa lúa. Đồng cũn mảng vàng mảng xanh mà trong nhà lỳa đó ngồn ngộn. Lúa xếp dọc
thềm nhỏn chạm mái tranh, mái ngói, lúa xây thành cồn ngoài vườn. Đặt chân xuống
đâu cũng giẫm lên vỏ lúa ram ráp. Gió Lào mang bụi trắng phủ lên da thịt người,
ngứa ngáy không chịu nổi. Chị dâu tôi bảo: “Thôi, chú nghỉ tắm táp đi. Đêm nay
nước cường”. Chúng tôi, tôi và anh trai và chị dâu trục lúa giữa sân - cái sân
gạch có trước khi tôi sinh. Giọng chị dâu tôi nghe xa xôi như tiếng vọng; chắc
vỡ tiếng lỳa lào xào dưới trục, tiếng gió xào xạc trong vườn chè. Anh tôi nói:
“Vẽ chuyện! Ra giếng mà dội; nước trong vắt, mát lạnh”. Rồi anh lật cái mo cau
đệm dưới dây kéo trục nơi vai, lầm rầm câu gỡ đó nữa tôi nghe không rừ. Tụi
theo chị dõu mấy bước nữa rồi rút nạng tre khỏi giằng trục bước ra ngoài vạt
lúa quây trũn dày vài gang tay. Tụi cảm thấy người nhẹ tênh, chung chiêng cũn mọi
vật trước mắt: ngôi nhà, những cây cau, ngọn đèn soi treo lơ lửng trên mái hiên
thỡ lảo đảo, lúc mờ, lúc rừ.
Tụi ngồi xuống sân, nhắm mắt lại. Hơi đất ngai ngái cồn cào gan ruột. Tiếng giằng tre nghiến nơi cốt trục cót két. Tôi đứng dậy, đi vội ra ngừ. Đêm rộng rênh, dịu dàng. Trăng vàng rượi chảy lênh láng trên lá cây. Cánh đồng trước làng bằng phẳng, mất hút vào khoảng không mờ đục. Lũng tụi bỗng bồi hồi. 17 năm sống với cánh đồng này, tôi quen từng bờ ruộng, hàng cây bên sông đến những cái hang cua đồng thẳng, ngoẹo và mùi bùn, mùi lúa... Một cỏi gỡ thõn thiết, ờm đềm dũa lờn trong tụi.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mưa
Mưa Phong vận kỳ oan ngã tự cư (1) (Nguyễn Du) (1) Ta tự coi mình như người cùng một hội với kẻ mắc nỗi oan lạ lùng vì nết phong nhã. Em, An...

-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét