Thứ Ba, 31 tháng 10, 2023
Ôi tiếng Việt như bùn và như lụa
“Truyện Kiều còn, tiếng ta còn, tiếng ta còn, nước
ta còn”. Để nói câu này và nhìn suốt con đường ông đi, có thể thấy học giả
Phạm Quỳnh đã đặt mình trước sự chọn lựa, không phải cho riêng mình, mà chính
là sự tồn vong của dân tộc, tên gọi chính xác của nó là văn hóa.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Trời mưa bong bóng
Trời mưa bong bóng Từ đường Cao Thắng tôi cho xe rẽ vào Trần Quý Cáp. Con đường chạy đến công trường Con Rùa với hàng cây thẳng tấp, rơp bón...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét