Thứ Năm, 31 tháng 7, 2025
Ngày xuân về đếm bậc cầu ao
Có lần về công tác ở một vùng quê, tôi nghe ai đó hát ru trong tiếng võng đưa kẽo kẹt: “Giã ơn cái cọc cầu ao/đi sớm về tối có tao có mày…”. Tôi nhớ ngày bé, bà tôi cũng thường hát ru anh em tôi câu này. Qua câu hát, cái cọc cầu ao hay cái cầu ao đã gắn liền với thân phận người nông dân xưa. Và tôi cũng có biết bao kỷ niệm vui buồn bên cái cầu ao ở ao nhà.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét