Thứ Tư, 30 tháng 7, 2025
Làng Mới
Những bóng người âm thầm băng qua con mương nhỏ xâm xấp nước, ranh giới cuối cùng của đồng quê, rồi tập hợp lại, như thác ngầm đổ cuồn cuộn về hướng ga xe lửa. Thôn xóm sẫm đen như vết mực tàu. Trăng lưỡi liềm cong vút, bít bùng trong sương trắng. Đoàn người lầm lũi đi, xoong chậu mùng mền lỉnh kỉnh. Cơn đói ngàn năm cùng khát vọng đổi đời mãnh liệt đã dứt tung mọi ràng buộc, xô đẩy họ vào cuộc hành trình.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét