Thứ Tư, 29 tháng 3, 2023
Ngày xuân theo mẹ lên chùa
Thời còn cạo đầu
ba vá, cứ đến ngày mồng một Tết Nguyên đán, tôi thường lon ton theo mẹ lên chùa
thắp nhang. Ngôi chùa nhỏ nằm cheo leo bên sườn núi, cổ kính rêu phong với thời
gian là chốn an nhiên để người làng tìm đến rũ đi mọi buồn phiền, âu lo trong
cuộc sống. Tuy diện tích nhỏ, tọa lạc nơi heo hút nhưng chùa không kém phần hấp
dẫn. Bởi quang cảnh nơi đây thật tuyệt vời, hài hòa phong thủy. Đường lên chùa
chi chít hoa dại và những tán cây xanh cổ thụ. Đã bao lần đôi chân trần bé bỏng
của tôi giẫm phải gai mắc cỡ, lưu luyến với cảnh sắc rực rỡ của những loài hoa
vô danh. Bướm và ong vờn chập chờn đã khiến tôi bị lôi cuốn vào khu vườn cổ
tích huyền bí. Khó khăn lắm mẹ mới kéo tôi về thế giới thực tại. Đó cũng là lý
do chốn thanh tịnh này được nhiều người trong vùng tìm đếm chiêm bái, thưởng
hoa và cả cầu bình an vào dịp Tết cổ truyền.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét