Thứ Tư, 2 tháng 10, 2024
Hắn 0000
1. Hắn
Phải công nhận rằng hắn đẹp, hắn trẻ và tiếng hắn ấm lạ
lùng, hắn còn đẹp hơn cả tôi ngày xưa. Tuy không phủ nhận sự thật, tôi cũng
không thể chịu an phận như cây đàn Hạ Uy. Tôi đã từng được yêu rất say mê nên
cái cảnh bị bỏ rơi lại càng đau đớn. Nàng gác tôi lên tủ cho đỡ chật nhà, đây
là chỗ nằm cuối cùng của tôi đó chăng? Mỗi ngày một lớp bụi trần thêm lên
thân mình. Thỉnh thoảng nàng cũng đưa mắt lên nhìn tôi, nói vài lời an ủi,
nhưng để làm gì? Tôi muốn được hơn thế nữa, tôi muốn ngân vang, tôi muốn run
rẩy trong cánh tay, tôi muốn hòa nhịp với giọng ca của nàng.
Ngoài những thứ tài riêng, ba lại còn là một con người rất
thông minh, rất khôn ngoan, lúc nào cũng biết tính toán sự lợi hại. Ai đi đâu với
ba thì giữa đường dù có gặp mưa bão cũng không bị ướt qua một manh áo. Bác Nguyễn
và Chu vẫn đặt tên ba gọi là “ông bốn mươi răng”. Người ta thường chỉ có ba
mươi hai cái răng, trong số ấy có bốn cái răng khôn. Thấy ba khôn ngoan quá, chắc
ba phải có thừa đến tám cái răng khôn nên mới được đặt tên như thế.
Lúc trở về gặp lại Chu ba mừng quá bỏ cả việc, ngồi bên Chu
suốt buổi nghe Chu kể chuyện con cà con kê chẳng đâu vào đâu, thỉnh thoảng ba lại
xoa đầu Chu và bảo thầm như chỉ để một mình nghe:
Có một đêm lão nằm mơ thấy con nhện biến thành một người đàn
ông, già cũng trạc tuổi lão, đến bàn luận về âm nhạc với lão, không biết có phải
trong giấc mơ ấy ông bạn nhện già đã nói cho lão biết rằng “khi Beethoven chết
người ta đã mổ xác và mổ cả lỗ tai để khám nghiệm. Trong tai chứa đầy một chất
nhờn đặc sền sệt, có lẽ vì thế nên lúc sống, mặc dầu nhà nhạc sĩ đã dùng đủ thứ
ông loa đặt vào tai cũng vẫn không nghe được gì hơn”.
Nghe Mai gọi, Bằng vộ giục Nhân sang trước, đợi cúng giao thừa
xong Bằng định mặc áo đi suốt đêm, năm nay vừa đúng mười hai cái tết xa xứ. Cuối
khóa học này Bằng thi ra, chàng nhất định trở về dầu trong lòng hơi lo sợ,
không biết liệu mình có đi cùng một nhịp với quê hương chăng. Thế nào cũng bị
phê bình là lạc hậu, cổ hủ nhưng thà bị phê bình như thế vẫn hơn là kéo dài cuộc
sống cô độc ở xứ người. Hình như quê hương bây giờ văn minh lắm, các cô cậu nào
cũng biết nhảy “rốc” với “tuýt”, âm nhạc mới rất thịnh hành, hàng sơ-uynh-gum
bán đầy nhan nhản. Quê hương đã thay một chiếc áo mới khác hẳn với ngày chàng
ra đi. Nhưng Bằng tin rằng dầu sao cũng sẽ có vài người hiểu mình, vả lại dầu
cho thị thành có không hiểu thì chàng sẽ tìm về thôn quê, ở thôn quê chắc các
cô gái chưa đến trình dộ vừa nhai kẹo vừa nhảy tuýt, và cảm tình của họ chắc sẽ
dịu dàng hơn.
Nhưng cha ở đâu, biết cha ở đâu để gửi về dâng cha….
Tiếng gió đập phần phật lên mấy cái màn che quanh tàu, tiếng
gió mang lời hứa của Điệp về đâu? Điệp hối hận lại gục đầu xuống thành tàu.
Hình ảnh đôi chân gầy guộc bé nhỏ hằn lên những nét gân, mỗi khi người mẹ già
bước những bước đi xiêu vẹo như đang hiện rõ ràng trước mắt Điệp.
Hiền văn minh quá và chung quanh Hiền chỉ còn những tà áo lụa
là, những mái tóc uống cong theo lối mới, những mùi nước hoa giả tạo nhưng ngọt
ngào thơm. Bảo Hiền không ngạc nhiên sao được khi trông thấy một cô gái ngồi
thu mình, gầy gò trong chiếc áo đen, màu da xanh mét, đôi bàn tay lúng túng hết
đưa lên miệng cắn lại đưa xuống vê tà áo. Nhưng Hiền vẫn nhìn Diệu và trong cái
nhìn có gì thắc mắc, Hiền muốn tìm hiểu Diệu là ai, từ đâu về. Có lẽ Hiền cũng
không lạ gì, Hiền đã biết một phần nào rồi, Diệu từ đâu về đây.
Cố nhiên là khi nhan sắc đứng bên lọ nồi, nhan sắc phải được
giải nhất vì còn ai đâu cho ban giám khảo cân nhắc lựa chọn. Trong bầy con sen
con đỏ suốt ngày gánh nước, bổ củi thì cô khâu được hạng nhất nhờ có đôi bàn
tay không bị công việc làm rám chai. Bướm đứng lặng ngắm bông hoa hồng một lúc
rồi mới lên tiếng, giọng bướm ngập ngừng, lần đầu tiên bướm nghe có gì hơn lạ
trong lòng mình khi đứng trước một bông hoa:
Tôi thấy mẹ tôi cũng lại có lý nhưng đứng trước những tên lính bằng chì không cao hơn ngón tay trỏ của tôi, quả thật tôi không thể biết được đứa nào ác và đứa nào hiền. Hỏi mẹ, mẹ tôi chỉ cười hôn lên trán tôi và bảo:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Hắn 0000
Hắn 1. Hắn Hắn còn nhớ rõ cái ngày cha hắn bán bộ sách quý với giá ba chục nghìn bạc để lấy tiền cho hắn đi Pháp. Ngày ấy lòng hắn như nở ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét