Thứ Ba, 14 tháng 1, 2025
Thiên nhiên nơi ký thác tâm hồn
Có một điều thú vị, sau khi đọc xong 3 trường ca của
nhà thơ Hữu Thỉnh, tôi bỗng nhớ tới lời “căn dặn” của thi hào Nguyễn Du “Người
buồn cảnh có vui đâu bao giờ”, mà ngẫm tới cách mà nhà thơ ứng đáp với lời dặn
của tiền nhân. Thiên nhiên đã vì ông mà phó thác hồn mình vào hồn người và Hữu
Thỉnh như cũng tan chảy cảm xúc cùng với sự rung động của thiên nhiên. Không
còn thụ động “Cho vui mới được vui, cho buồn mới được buồn”, thiên nhiên trong
trường ca Hữu Thỉnh ở tầng nấc cao hơn, vận động đầy biết hóa, đầy sắc thái…
Thiên nhiên là sinh mệnh thứ hai là sự hóa thân của con người.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Căn Nhà Trong Hồn Thế là thu đã tàn. Những chiếc lá cuối cùng cũng đã bị mưa gió cuốn đi đêm qua. Trận gió bất chợt đưa mưa về thật mạ...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét