Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2025
Bão kiến hay bão tất
抱見還是抱膝
Trẫm vốn chỉ dùng vương hóa để trải rộng, phạt kẻ có tội
nhưng vẫn tha kẻ quay về, phong cho chư hầu biết kính cẩn giữ lễ, coi việc lớn
là sợ trời, xét lòng thành của kẻ nơi hoang dã, bỏ qua những chuyện cũ, đem ân
ban bố cho thuộc quốc, thêm điều mới mẻ, rực rỡ để dạy dỗ người ta noi theo.
Khu đất được dùng để tổ chức buổi lễ được bao quanh bằng một
hàng rào căng vải dày màu vàng. Bên ngoài hàng rào là một số lều nhỏ để cho các
đầu bếp kỹ lưỡng chuẩn bị đồ ăn. Thức ăn được đựng bằng những đĩa đồng đặt trên
bàn nhỏ màu đỏ, sẵn sàng được bưng vào theo hai cái cửa của hàng rào.
[1] Trần Trọng Kim: Việt Nam sử lược
(Saigon: Trung Tâm Học Liệu Bộ Giáo Dục, 1971) q. 2, tr. 136
8/2004
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Thơm từ nỗi đau" của Hoàng Thụy Anh: Hành trình hóa giải và hồi sinh
"Thơm từ nỗi đau" của Hoàng Thụy Anh: Hành trình hóa giải và hồi sinh Có những tập thơ khi mở ra, người đọc lập tức bị thu hút b...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét