Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2025
Chị nuôi
Trong cái đám con nít tuổi chừng 9 hay 10 thì chị lớn nhất chị hơn chúng tôi tới năm tuổi. Mười lăm tuổi với cái thân hình ốm tong teo, không biết chị mang tội tình gì mà khi vừa chào đời đã bị ông trời bắt phải đui mù một con mắt. Nhìn đời bằng một con mắt là nói lên cái vẻ ngạo nghễ, thách thức như người ta ví von. Còn chị mỗi khi muốn nói hay muốn nhìn ai thì phải nghiêng hẳn khuôn mặt về phía một bên để tập trung, với con mắt phải duy nhất nheo nheo có vẻ khó khăn, nhấp nha, nhấp nháy để nhìn người đối diện cho rõ ràng. Cái vẻ ngạo mạn đâu không thấy, chỉ thấy chị trông thật tội nghiệp và không chấp nhận, cũng phải cam chịu khi hàng xóm từ người lớn cho tới con nít gán theo sau tên cúng cơm của chị một chữ "lé". Như một dấu ấn trên số mệnh của kẻ tật nguyền.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét