Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2025
Bức tranh "Vũ nữ thân gầy"
Cả đêm tôi chong đèn ngồi ngắm bức tranh cũ,ngắm đi ngắm lại hầu như quên mất cả thời gian, chừng ngó lại kim đồng hồ chỉ đúng 3 giờ sáng. Thì ra tôi ngồi với bức tranh như đang ngồi cùng với những kỷ niệm trải dài gần hơn 20 năm trôi qua. Bức tranh cũ được tôi mua ở chợ trời, nơi họ bày bán đủ mọi thứ lỉnh kỉnh chẳng thiếu một món gì từ cây kim may nhỏ xíu cho tới cả một chiếc xe hơi đang chạy. Tôi nhớ vào tháng 10 tiếng Mỹ gọi là Octorber nhưng tôi gọi nó là tháng ốc bưu, vào năm tôi đến định cư khí hậu lạnh tê buốt, thau nước để ngoài trời sáng ra thì đông thành nước đá. Tôi trùm mền chẳng buồn đi đâu vì lạnh quá chịu không thấu khi phải ngồi lên chiếc xe cũ sì của thằng em hỏng hệ thống máy sưởi ấm. Nói ra thì thật tình, có đi vào nơi đâu mất công thấy cái gì cũng đẹp, cũng ham, rồi nhìn lại túi tiền hạn hẹp của mình thì chuyện sắm sửa coi như nằm mơ đi. Thằng em trai đọc ý nghĩ trong đầu tôi như mở tờ báo ra đọc, nên nó đề nghị chở tôi đi chợ trời là hợp ý nhất. Nó còn dệt mộng cho tôi là biết đâu vào đó mua trúng món đồ cổ thì coi như "trúng mánh".Vậy là cùng nhau lên đường, vừa mới đi được nửa vòng chợ, thì ánh mắt tôi dừng lại nơi một bức tranh cũ đang được dựng hờ hững bên cạnh những đống đồ cũ mèm chồng chất lên nhau nhìn rối cả mắt. Bức tranh chỉ nhô ra có phân nữa, vậy mà cũng lọt vô mắt của tôi với cái giá không cần kỳ kèo, bởi khi người bán hàng vừa lôi ra giữa cái đám đồ ngổn ngang, bức tranh đã đập dội vào mắt tôi đến ngẩn người. Hình vẽ là một người vũ nữ trong nhịp điệu của người Tây Ban Nha, những đường nét mờ ảo với những sắc màu rêu úa cho cái nền, những vệt vàng vọt của ánh sáng, và rồi trong những sắc màu không rõ nét là nửa gương mặt của một người phụ nữ với cái nét thanh tú quyến rũ mê hoặc đang lã lơi theo dáng điệu của một bước nhảy tuyệt đẹp. Tôi không đắn đo hay có một chút do dự nào khi người bán ra giá cả. Tôi mau ôm lấy bức tranh với khổ to phải giang cả hai cánh tay mới nhấc lên được. Bức tranh về tay tôi chỉ vỏn vẹn với giá 10 đô la.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Bến Đò Xưa Hoang Vắng Đò ơi! Đò... Ò... Ò... Đứng bên nầy sông nhìn sang bến đò năm cũ nhạt nhòa sương khói, tôi cất tiếng gọi đò. Âm thanh ...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét