Chủ Nhật, 30 tháng 3, 2025
Chỉ chừng đó thôi
Tôi đang chờ một lời hỏi thăm, chỉ vài dòng rất ngắn ngủi của ông bởi vì giữa tôi và ông chỉ là một sự quen biết thật nhẹ nhàng và thật mơ hồ. Kể từ ở trong một bài viết của tôi ông ghé vào đùa nghịch một câu rất duyên dáng. Tôi bắt đầu chú ý tới ông, nhưng rồi mĩm cười né tránh, bởi từ nơi ông toát ra cái vẻ đào hoa,mà tôi là một người rất sợ cái thứ ánh sáng đó, thứ ánh sáng dễ làm cho người ta bị cuốn hút, bị chao đảo. Tôi không cần phải xử dụng tới chút năng khiếu đặc biệt trời ban cho để nhận xét về một con người, bởi từ nơi ông cũng đâu có cần phải che đậy gì cả. Tự nơi thơ văn của ông đã toát ra, đã phơi bày ra thật rõ ràng cho bất cứ ai dừng lại thưởng thức. Ông có lối viết thật mới mẽ và rất tây phương. Đôi khi chỉ vài dòng cũng cho người đọc cảm nhận ra nỗi buồn, nỗi trăn trở, hoặc là những sự vui vẻ hạnh phúc thật dịu dàng. Tôi chắc cũng không ngoại lệ, nên cũng bị cuốn theo cái dòng văn chương nửa vời, lơ lửng để cho đọc giả tự đi tìm lấy một kết cuộc theo sự cảm nhận khác nhau của chính họ.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét