Thứ Bảy, 8 tháng 3, 2025
Con bệnh
Gã trằn trọc trên ghế đá từ tối vẫn không sao chợp được mắt. Nằm nghiêng bên phải thì ấp mặt vào gốc cây, quay bên trái lại phơi mặt ra lối đi, nằm sấp không thể, nằm ngửa hai đầu gối chọc lên trời. Ở tư thế nào thì chân cũng phải quắp lại nên gã quyết định ngồi tựa lưng vào thành ghế và gục mặt xuống hai cánh tay để trên đầu gối. Như vậy là dễ coi nhất, dưới ánh điện từ xa hắt lại người qua lại ít để ý, y tá, điều dưỡng hay bảo vệ có nhìn thấy cũng không la ó, quát tháo ầm ĩ, còn những kẻ cần mướn người sẽ nhận ra gã đang ngồi đợi việc.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Thơm từ nỗi đau" của Hoàng Thụy Anh: Hành trình hóa giải và hồi sinh
"Thơm từ nỗi đau" của Hoàng Thụy Anh: Hành trình hóa giải và hồi sinh Có những tập thơ khi mở ra, người đọc lập tức bị thu hút b...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét