Thứ Ba, 1 tháng 7, 2025
Hoa rơi hữu ý
Hàng ngày, sáng ngủ dậy pha bình trà độc ẩm thưởng thức xong, ông Năm cầm kéo, cuốc ra sau hè chăm sóc vườn hoa. Ông hết tưới nước rồi lại cắt cành, đến xới đất. Sáng cũng như chiều, công việc ngày nào của ông cũng xoay vần như thế. Đối với lớp trẻ mới lớn, công việc mà không đem lại lợi ích tiền bạc, địa vị, thật nhạt nhẽo đến dường nào. Song đối với ông, một ông già đã trên bảy mươi tuổi, ở quê, sống một mình một nhà, không con cháu bên cạnh, chăm sóc vườn hoa ấy là niềm vui cũng như chỗ giải bày nỗi cô đơn của người già.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét