Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2022
Cây khế vườn xưaXXXXX
Gần tám giờ tối mà con gái chị đi đâu chưa về. Mâm cơm đã nguội
lạnh. Không hiểu sao, chị thấy lòng dạ cồn cào. Cảm giác mơ hồ như sắp mất một
cái gì đó kiến chị bồn chồn. Chị nhìn lung mung ra ngoài cửa sổ. Trăng sáng lạ
lùng. Bóng cây khế im lìm bất động, tàn xum xuê. Nếu không bị bom phạt ngang ngọn,
chắc giờ nó phải cao lắm. Chị lại nhớ đến chồng và lời hẹn của anh. Chị tắt
đèn, đến bên cửa sổ, ánh trăng lùa vào phòng mát lạnh. Ap nhẹ mặt vào giữa hai
cấn song, chị nhìn vượt lên ngọn khế, thả mắt vào không trung tĩnh mịch…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét