Thứ Ba, 31 tháng 5, 2022
Tiếng dương cầm trong đêmXXXXX
Quân đã ngồi suốt ba giờ đồng hồ,vẫn ở tư thế ấy, tay chống cằm,
một bên tai hơi vểnh lên, như thế để nghe cho rõ. Cứ mỗi đợt có cơn gió lạnh đi
qua, tán lá hai bên đường chạm vào nhau nghe xào xạc, mặt anh hơi nhăn lại, anh
sợ một nốt nhạc nào đó sẽ theo gió bay đi. Mà như thế để làm gì anh cũng không
biết. Gần như trọn vẹn số ngày của hơn hai tháng trời, anh đều có mặt ở đây. Đến
nỗi từng cung bậc thăng trầm, cao thấp của khúc nhạc anh thuộc làu làu. Vẫn bấy
nhiêu bài hát quen thuộc của cố nhạc sĩ họ Trịnh, được lập đi lập lại mỗi ngày,
hỏi sao anh lại không thuộc. Vậy mà vẫn thấy thú vị. Như một thói quen đầy đam
mê, khiến tối nào anh cũng phải đến đây. Tiếng dương cầm như có một sức hút
mãnh liệt với anh.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

.jpg)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét