Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2022
XXXXXTrăm năm cũng chỉ là khoảnh khắc
Trăm năm
Hoàng hôn dần buông. Dưới sông, ráng chiều chạm bóng xuống mặt
nước; thứ màu sắc huyền ảo xanh, lam, vàng tím, đỏ ngả dần sang
đen.Trong thời khắc chập choạng giữa sáng và tối xuất hiện nơi bến phà một lão
già vai mang chiếc đàn lục huyền cầm phím lỏm , bước đi khập khiễng trên đôi nạng
gỗ ,lão trông thật tội nghiệp sau vai áo sờn rách cùng với chiếc nón nỉ bạc màu
.Hậu quả để lại do tai nạn giao thông cùng lúc cướp đi người vợ trẻ và đứa con
gái đang tuổi bồng ẳm ,chưa kể cái gia tài hai vợ chồng cố gắng dành dụm sau
bao năm làm việc cật lực ,phút chốc bay vèo theo số tiền viện phí ,biến lão
thành gã hành khất bất đắc dĩ .May mắn là lão có chút tài mọn múa
may trên cây đàn kiếm ăn qua ngày trên mỗi chuyến phà nối liền con đường lục tỉnh
.Cho tới buổi sáng sớm ,lão chưa kịp tỉnh giấc đã nghe vẳng đến tai tiếng khóc
trẻ con . Mới đầu tiếng khóc chưa nghe thành tiếng sau lớn dần lên trong sự sợ
hãi.Lại con người lầm lỗi nào gây ra sự tệ hại khác đây ?Lão ngồi bật dậy ngó
dáo dác.Ồ! Có phải đứa con gái đang ngồi khóc trong xó kẹt ? Cầm lòng không đậu
, lão quên khuấy kiếp sống gạo chợ nước sông ,cưu mang thêm miệng ăn .
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét