Thứ Hai, 29 tháng 8, 2022
XXXXLam Phương, người nhạc sĩ của khăn tay và nước mắt
Lam Phương, người nhạc sĩ
Nhắc tới Lam Phương, ký ức tôi lại bồi hồi nhớ đến một nụ cười
đôn hậu trên khuôn mặt thật dễ mến của người nhạc sĩ lão thành. Tôi đã có duyên
gặp ông vài lần. Lần đầu tại nhà riêng ông nhân dịp Câu Lạc Bộ Tình Nghệ sĩ tổ
chức một buổi tiệc mừng cho ông. Hình ảnh Lam Phương, người nhạc sĩ lừng lẫy một
thời, ngồi bên cạnh cây đàn đã theo mình bao năm qua, khiến tôi xúc động. Ông
trìu mến nhìn cây guitar của mình và tâm sự "Bây giờ đôi tay chú không còn
chơi đàn được nữa...". Sau những năm dài chưa hoàn toàn bình phục vì
cơn tai biến mạch máu não, chắc cũng có lúc ông nhìn đôi tay, đôi chân mình một
cách bất lực, như người thuyền trưởng gắng sức điều khiển con tàu ra khỏi trung
tâm cơn bão mà con tàu cứ tiếp tục lao mình vào lốc xoáy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
.jpg)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét