Chủ Nhật, 28 tháng 8, 2022
XXXXĐốm lửa, cơn gió và khóe nhìn của Nguyễn Xuân Hoàng
Đốm lửa, cơn gió và khóe nhìn
Từ một cuộc điện đàm giọng anh Hoàng chập chùng, nhẹ và mỏng
như mây, tôi đang nói chuyện với "Người đi trên mây" có mái tóc bồng
trải cụm rừng trắng ra vũ trụ. Tôi nhắc nhở đến những sáng tác của anh, có lẽ
tôi gợi anh trôi về lãng đãng đại dương ký ức. Những dòng chữ trong cuốn Văn, sổ
tay mùa hè năm 2001 được lần lượt lật ra trước mắt tôi. Anh viết về những nhặt
nhạnh quanh cuộc sống, của mình, của người, bạn thân cũ, nhận xét, tư duy và
quan niệm sống. Sắc bén, nhân hậu, sáng suốt và thấm đẫm nhiều tư tưởng triết
lý nhân sinh là những đặc thù trong dòng suy tưởng của anh. Anh đã viết "Tôi
là một người nhà quê. Cái thứ người tưởng là thành phố mà trời ơi sao nó cải
lương đồng bóng [nói như thế là đã xâm phạm cải lương rồi!].... Tôi càng không
phải và không bao giờ là một nhà trí thức.... Tôi có học đôi ba chữ để đọc để
viết. Mẹ tôi không học chữ nhiều. Cha tôi chỉ học ở đời sống. Tôi học được lòng
nhân của mẹ. Tôi cũng học được cái triết lý của cha: không có gì lớn mà không bị
một cái lớn vượt qua, không có gì đẹp mà không bị cái đẹp khác lấn át. Cái mình
biết bao giờ cũng rất nhỏ. Cái mình tưởng là chân lý, đôi khi chỉ là một hạt bụi
thôi... Hiền lành không bao giờ đồng nghĩa với sự ngu dốt. Làm thinh không phải
là không biết nói. Bất bạo động không phải là không có khả năng tấn công. Tôi
biết thế nào là một đứa trẻ bụi đời. Tôi từng là một đứa trẻ như thế."
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Nhà Nguyễn ứng phó với thiên tai, dịch bệnh như thế nào
Nhà Nguyễn ứng phó với thiên tai, dịch bệnh như thế nào? Trong suốt 20 năm trị vì, vua Gia Long từng nhiều lần ban Chiếu lệnh miễn, giảm thu...
-
Lời kỹ nữ - Xuân Diệu A.TÁC GIẢ: I. Cuộc đời: Xuân Diệu tên thật là Ngô Xuân Diệu, còn có bút danh là Trảo Nha, quê quán làng T...
-
Hoa muộn - Nơi mùa xuân đi qua Vũ trụ này không có bắt đầu và không có kết thúc. Hay nói đúng hơn, con người không biết nó bắt đầu từ đâu ...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét