Thứ Bảy, 2 tháng 11, 2024
Không dung nổi hồn mình trước vệt khói quê
Không dung nổi hồn
Lâu rồi không viết một bài thơ/ khi ngôn từ đói lả/ tứ
thơ cũ quá/ mà lòng mình thông thống nỗi niềm// viết về hôm mẹ tới thăm/ vẫn lỉnh
kỉnh nào khoai nào lạc/ cả con gà mái mơ gọi bình minh ngơ ngác/ cũng đùm cả
cho con// mắt mẹ kèm nhèm bước thấp bước cao khi phố lên đèn/ tiếng kẻng va vào
nỗi lo/ sợ chiều vội tắt/ thằng con đầu hai màu tóc/ không dung nổi hồn mình
trước vệt khói quê.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Ban công nhỏ bé và Tiếng Sài Gòn dễ thương
Ban công nhỏ bé và Tiếng Sài Gòn dễ thương Hà Tuyết Giảo (He Xuejiao) là người Trung Quốc đã học tiếng Việt 8 năm, tốt nghiệp đại học ...
-
Vài nét về văn học Đông Nam Á Đặc điểm của văn học Đông Nam Á (ĐNA) Nói đến văn học Đông Nam Á là phải nói đến sức m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét