“Có phải em là mùa thu Hà Nội, tuổi phong
sương ta cũng gắng đi tìm..."
Tháng 8 mùa thu, khi ta gọi người như thế, chợt
tiếng gọi rơi vào vào tầng không hư ảo, chông chênh một nỗi niềm. Lòng bâng
khuâng tự hỏi, lá đã rơi chưa hỡi những sắc vàng?
“Từ độ người đi, lòng thương nhớ âm thầm”
Em đã đi vào một ngày đầu thu như thế,… trống
trải, cô đơn. Ta rơi tõm xuống đa mang… khắc khoải… loay hoay, chật vật với
chính mình…
Em ở đâu? Trời vào thu rồi đấy! Chút se lạnh
đầu mùa tan biến trong heo may. Ta vẫn sẽ tìm em dù phong sương đã nhuốm mái đầu.
“Có phải em là mùa thu Hà Nội
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa”
Tuổi phong sương ta cũng gắng đi tìm
Có phải em mùa thu xưa”
Em là mùa thu hay thu cũng là em, là ảo ảnh cả
đời không nắm bắt. Chút khói sương thoảng qua hiển hiện bờ môi ấm áp thủa nào!.
Em là mùa thu hay thu cũng là em,
là ảo ảnh cả
đời không nắm bắt (Ảnh minh họa)
Hà Nội vẫn thế em ơi, vẫn tàn rơi xác lá. Thu
vẫn chông chênh thiếu vắng bóng người. Ta liêu xiêu say men tình thửa trước. Một
thoáng hương xưa… khắc khoải đến bao giờ.
“Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về”…
Lá thu phai rơi bên đôi mi son trẻ... “hỡi mùa thu của ước mơ”.
“Có phải em là mùa thu Hà Nội
Nghìn năm sau ta níu bóng quay về”…
Lá thu phai rơi bên đôi mi son trẻ... “hỡi mùa thu của ước mơ”.
Cùng thả hồn vào thu với ca khúc "Có phải
em là mùa thu Hà Nội":
Có phải em mùa thu Hà Nội - Hồng Nhung
Lắng nghe và cảm nhận: Hoa sữa
Hương hoa sữa chẳng nhẹ nhàng như làn sương mỏng
mảnh mà nồng nàn ngây ngất tim ai.
Con đường về chợt se trong gió heo may, lành
lạnh, bỗng nồng nàn hương hoa sữa đâu đây. Em như mê đi, lạc vào lối cũ và bâng
khuâng tìm lại mối tình đầu.
Em tưởng rằng mùa thu vẫn còn ngủ vùi trong
hư ảo, quên đi em, quên cả những lá vàng. Bỗng sớm nay mùa thu thức giấc, nắng
len len bên bậc cửa ngoài thềm, thổi vào em hương sữa êm êm. Một chút nhớ
thương, nồng nàn… thủa trước:
“Em vẫn từng đợi anh
Như hoa từng đợi nắng
Như gió tìm rặng phi lao
Như trời cao mong mây trắng…”
Cảm xúc xưa như gió mưa rủ về làm lòng người
ướt lạnh, câu thơ nào chợt rơi xuống mênh mông. Không yếu đuối nhưng nhẹ nhàng,
đa cảm, em gục đầu vào chùm hoa sữa thơm nồng. Một chút chông chênh mà sao bình
thản…
Ngày ấy ta bên nhau giờ anh đã là mùa thu cũ.
Hoa sữa rơi rơi giăng trắng cả lối về. Em vẫn đam mê một chút khúc tình
xưa ấy nhưng giờ đây... anh đã buông tay. Cuộc sống có thể đổi
thay, tình yêu đã mang màu áo mới nhưng hoa sữa vẫn vậy, vẫn nồng nàn “đầu phố
đêm đêm”.
"Có lẽ nào anh lại quên em
Có lẽ nào anh lại quên em?".
Câu yêu thương rơi vào quá vãng, khép lại
một miền kí ức mênh mang. Chỉ biết chăng nỗi nhớ ai vẫn còn vương lại, treo
trên cành hoa sữa đầu thu.
Hãy nghe và cảm nhận Hoa sữa để yêu hơn
một thoáng nồng nàn:
Hoa sữa - Lệ Quyên
Liêu Hà
Nguồn Khampha.vn
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét