Thứ Năm, 30 tháng 11, 2023
Trào vui nước mắt cứ rưng rưng
Trưa ngày 30-4-1975, khi những
chiếc xe tăng của quân giải phóng tiến vào dinh Độc Lập, cả dân tộc hát vang
khúc ca khải hoàn thống nhất đất nước. Từ địa đầu Móng Cái đến đất Mũi Cà Mau,
đất nước ta đã liền một dải, non sông thu về một mối. Không có một bút pháp
nào, giai điệu nào, sắc màu nào có thể diễn tả hết được niềm vui bất tận của
dân tộc ta trong ngày toàn thắng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét