Thứ Tư, 27 tháng 10, 2021
Con thuồng luồng vực nước xoáy
Vị ni cô già đưa tay đốt nén nhang, đợi đầu nhang cháy đỏ, sư
bà phẩy nhẹ cho tắt lửa rồi chậm chạp đi tới chiếc bàn thờ nhỏ phía dưới cạnh
bàn thờ Phật. Đưa nén nhang lên ngang mặt, sư bà cúi đầu vái, miệng lâm râm khấn.
Xong xuôi bà cắm nén nhang đang cháy dở vào cái chén nhỏ trên bàn thờ rồi đứng
lặng yên chấp tay cúi đầu. Từng làn khói mỏng loang dần che phủ bàn thờ nhỏ,
trên bàn trống trơn không có ảnh tượng, chỉ có hai bài vị đặt song song nhau.
Cái đèn dầu nhỏ đặt trong góc không đủ soi sáng cảnh vật trong am nên khó mà nhận
diện được những hàng chữ Nho khắc trên bài vị. Ánh sáng lung linh tạo thành những
hình ảnh chập chờn trên bức vách cũ cùng với những làn khói uốn éo trên không
trung tạo cho khung cảnh vốn thê lương lại thêm phần ma quái mờ ảo. Tất cả đều
chìm đắm trong thinh lặng, một thứ im lặng nặng nề khó chịu, thỉnh thoảng có tiếng
chuột rúc trên mái am nghe như tiếng kêu than của những oan hồn trở về từ cõi
xa xăm nào đó.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét