Thứ Hai, 28 tháng 2, 2022
Allen Ginsberg, hồn thơ biển cả
Một chiều nắng thu 2008, tôi tìm đường đến một nghĩa địa Do
Thái ở ngoại ô thành phố Neward. Cách Ground Zero (bình địa của tòa nhà World Trade Center bị phá xập ngày 9/11/2001) của náo
nhiệt Dowtown Manhattan chỉ một giờ đường xe điện ngầm và tàu hỏa, sự
hoang vắng nơi đây là cả một tương phản. Mình tôi trên con đường bẩn thỉu khó
nghĩ là đang ở trên nước Mỹ, mình tôi lang thang trong nghĩa địa Gomel Chesed,
với cành hoa hướng dương trong tay - loài hoa gắn với cả đời thơ Allen
Ginsberg. Nhưng hóa ra tôi không một mình: trên tấm bia bằng đá thô nho nhỏ đặt
nằm ngang sát đất ngay phía trước bia chung của dòng họ Ginsberg, từ bao giờ một
cuốn thơ Howl & Other Poems, vài cụm đá vụn của những người hâm mộ đến đây
trước tôi…
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét