Thứ Bảy, 26 tháng 2, 2022
Chiều tím 3
Chương 17
Lão Muôn vội đến giúp anh. Giọng lão buồn rầu:
- Mẹ em đã đi du lịch ở Pháp một tháng nay. Lúc nãy, vì quá
đau khổ nên em quên mất là phải lấy chiếc chìa khóa cửa để vào nhà.
- Không thể ôm mãi nỗi buồn, Bảo Phương ạ. Anh biết là em
đang chán ngán đến cùng cực. Nhưng một ngày nào đó, em sẽ nhận ra rằng những gì
mà em đang day dứt, đang đau khổ thật không đáng. Cũng có lúc người ta cũng ngộ
nhận về một tình yêu, ngỡ rằng đó là tình yêu lớn nhưng hóa ra mọi thứ chỉ là một
cơn mưa buồn. Sau cơn mưa, trời lại bừng sáng...
- Một mình em ở trong ngôi nhà đó không tiện, vì thế anh sẽ
nhờ một người giúp việc của anh sang đây ở với em cho tới khi nào mẹ của em về.
Vũ Khôi buồn rầu đứng dậy. Giọng anh chùng xuống:
- Sao lại không? Mỗi lần nói chuyện với Vũ Khôi, tôi cảm thấy
lòng nhẹ nhõm rất nhiều. Chính Vũ Khôi làm cho tôi cảm thấy cuộc đời vẫn còn có
ý nghĩa. Tôi vẫn có thể làm những điều có ích cho đời.
Bảo Phương nhấn chuông gọi chị Tư. Lòng cô cảm thấy ấm áp lạ
lùng khi Vũ Khôi một tay cầm ly chanh muối, một tay đẩy chiếc xe lăn ra vườn.
Anh thân mật bảo:
Hằng Thu háy Vũ Khôi một cái thật nhanh. Anh lúc nào cũng vô
tình. Nội chuyện cô ghé đến đây tìm anh, cô thấy cũng đã tự ái. Nhưng nếu cô
không tìm đến, có lẽ cũng không bao giờ có chuyện anh đến tìm cô.
Khuấy nhẹ ly cam cho cô, Vũ Khôi nói cho có chuyện:
- Em biết mà đúng là đồ keo kiệt bủng xỉn. Thấy em mua sắm
nhiều nên anh nóng mũi chứ gì?
Anh và cô nói chuyện với nhau trong lúc mẹ cô cũng đang chia tay mấy người bạn. Vũ Khôi thấy thỉnh thoảng Bảo Phương đưa mắt nhìn ra cửa.
Vũ Khôi gật đầu:
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét