Thứ Tư, 1 tháng 11, 2023
Chơi giữa thường hằng - Phạm Ngọc Dũ và tôi
Chơi giữa thường hằng
Tôi đến với Ngã Du Tử khá muộn.
Đúng thôi, tôi thì bé tí còn anh thì đã qua cái tuổi “lục thập nhi nhĩ thuận” từ
lâu. Chính vì thế mà anh đã đạt đến mức độ gần như hoàn-hảo về mặt tri-hành, kiến-văn
và kinh-nghiệm về cuộc sống. Cũng nhờ đó mà khi nhìn hay nghe thấy điều gì, anh
không những không cảm thấy chướng-ngại mà còn hiểu thấu được mọi lẽ. Không phải
tự-nhiên mà ta đạt được trình-độ “nhi nhĩ thuận” Muốn đạt được trình-độ này,
con người cũng phải có căn-bản giáo-dục, đạo-đức, kiến-văn và kinh-nghiệm từng-trải
về sự đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
"Lời tình buồn" - Bài thơ an trú trong lòng một ca khúc XXXXX
"Lời tình buồn" - Bài thơ an trú trong lòng một ca khúc Bao giờ cũng thế, muôn đời vẫn vậy cái thời xuân trẻ, giữa hai mê mải m...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét