Thứ Tư, 1 tháng 11, 2023
Những mảnh đời trôi giạt
Vậy là đã bốn năm rồi nó không được đi học, đã bốn năm nó phải lao lực để kiếm sống. - cái tuổi của nó, đúng ra phải được cha mẹ thương yêu, đúng ra phải được tới trường, đúng ra phải được hồn nhiên như lủ bạn nó để vui đùa với tuổi thơ, chứ đâu phải mổi ngày với từng tập vé số trên tay thang lang hết từng góc phố để nhận được những cái lắc đầu xua đuổi hay những câu chửi rủa tục tằn. Người thương hại nó thì bảo nó thật không may.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Đoản khúc concerto cuối cùng
Đoản khúc concerto cuối cùng 1. Tiếng chuông giáo đường chiều nay theo gió bay đi rất xa ngân nga trong không gian thầm lặng lan tỏa ra k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét