Thứ Hai, 31 tháng 10, 2016

69 Tình ca Ngô Thụy Miên (1963-2005)

69 Tình ca Ngô Thụy Miên
(1963-2005)
ÁI XUÂN(1969)
Và một chiều vàng em chợt đến thăm tôi
Nắng ướt đôi mi mây dìu bước chân đi
Nghiêng nghiêng chiếc nón bài thơ
Và tà áo em nhẹ bay bay
Ước mơ vấn vương bờ môi
Hàng cây mờ xanh say tình đứng yêu nhau
Ðón bước kiêu sa chim dài cánh bay mau
Xin đan mây kín thành hoa
Và cùng bướm giăng đường em đi
Cho tình yêu ta lên ngôi
Ngày ấy có bóng dáng em đi vào mơ ước
Gót bước vấn vương mang tình yêu tới
Khoé mắt nét mi ru mộng hồn tôi
Còn đấy những nét bút xanh ghi mầu ân ái
Những chiếc lá bay rung nhẹ trong nắng
Ướp những môi tình lịm trong đam mê
Và chiều hôm nay mây hồng vẫn giăng ngang
Vẫn nét mi say ru hồn gió Xuân sang
Hây hây đôi má thật xinh
Bờ môi đó nói mình yêu nhau
Cho dù mùa Xuân trôi mau
Sáng nay nhìn suốt qua khung cửa
Ánh lụa hồng tươi nắng tháng Ba
Nỗi nhớ em yêu tim ấm lửa
Dù ngày vui cũ đã trôi xa.
Giờ đây góc biển chân mây lạ
Sinh nhật này em có được vui?
Nụ cười thuở đó tươi đời quá
Dâu bể nay còn thắm nét môi?
Nương theo cánh gió gửi tình anh
Trao tặng người thương những đóa hồng
Mong ước ngày vui hoa nở ngát
Hương yêu gói trọn vị thơm nồng.
Em hãy cười lên môi nụ hoa nhỏ
Thôi buồn trong mắt khóc mưa qua
Anh thắp cùng em hàng nến mới
Hạnh phúc trên tay mãi đậm đà...
ÁO LỤA HÀ ÐÔNG (1970)
- thơ Nguyên Sa
Nắng Sàigòn anh đi mà chợt mát
Bởi vì em mặc áo lụa Hà Ðông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn nhớ em ngồi đây tóc ngắn
Mà mùa Thu dài lắm ở chung quanh
Linh hồn anh vội vã vẽ chân dung
Bầy vội vã vào trong hồn mở cửa
Em chợt đến, chợt đi, anh vẫn biết
Trời chợt mưa, chợt nắng, chẳng vì đâu
Nhưng sao đi mà không bảo gì nhau?
Ðể anh gọi tiếng thơ buồn vọng lại...
Em ở đâu, hỡi mùa Thu tóc ngắn?
Giữ hộ anh màu áo lụa Hà Ðông
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng
Anh vẫn yêu màu áo ấy vô cùng...
... Anh vẫn yêu màu áo ấy em ơi...
Anh hát cho em bài tình ca thiết tha
Anh hát cho em vì tình ta xót xa
Một lần gặp gỡ đã là bao thương nhớ
Thương dáng em cười nhớ nụ mắt bờ môi
Anh nhớ năm xưa mùa xuân em đến thăm
Em nói yêu anh rồi tình qua rất nhanh
Một ngày chợt đến bỗng tình như đã lỡ
Một ngày chợt đến bỗng đời như tan vỡ
Ai đã yêu em những đêm buồn giá lạnh
Và ai âu yếm hát những lời thiết tha trìu mến
Ai đã nâng niu đón đưa ngày tháng dài
Giờ đâu còn nữa ngày vui đã hết tình ta đã chết
Anh chúc cho em đời yên vui đắm say
Anh chúc cho em dù lòng nghe đắng cay
Một ngày nào đó dẫu tình ta đã lỡ
Một ngày nào đó ta vẫn yêu mãi người thôi...
Mưa có rơi và nắng có phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta đã yêu và ta đã mơ
mơ trăng sao đưa đến bên người
Một lần gặp gỡ đã như quen thuở nào
Một lần gặp gỡ nhưng tình ngỡõ xa xưa
Mây có bay và em có hay
ta ngại ngùng yêu em lần đầu
Ta đã say hồn ta ngất ngây
men yêu thương đã thắm cuộc đời
Một lần nào đó bước bên em âm thầm
Một lần nào đó ta vẫn không nói yêu người
Yêu em ta yêu em như yêu tuổi ngây thơ
Bên em bên em ta hát khúc mong chờ
Ngày nào người cho ta biết tình yêu đắm say
Ngày nào đời cho ta biết tình là đắng cay
Mưa đã rơi và nắng đã phai
trên cuộc tình yêu em ngày nào
Ta vẫn yêu hồn ta vẫn say
qua bao nhiêu năm tháng ơ thờ
Một ngày nào đó tóc xanh xưa bạc mầu
Một ngày nào đó ta có thôi hết yêu người
Nghe trong biển sóng có mùa thu trở về hôm qua
Lang thang một bóng mỗi mình em cùng giọt mưa sa
Anh bên trời vắng làm sao biết đời như lá gầy
Anh vui ngày nắng làm sao hay tình như khói mây
Nghe trong biển sóng có lời ca tự tình bao la
Cho mưa và nắng cuốn mình đi để tình trôi xa
Tay em còn ấm bờ môi thắm tình chưa xóa nhòa
Người yêu hỡi em cố quên thôi
Mà hỏi lòng sao mãi chơi vơi
Bao nhiêu mộng ước có tan theo cùng ngày tháng
Bao nhiêu tình ái có chết trong cơn mê dài
Em vẫn mong chờ vẫn nhớ thiết tha đầy vơi
Anh có bao giờ tiếc nuối xót xa một thời
Nghe trong biển sóng có niềm vui nụ cười hôm qua
Sao mưa lạnh giá buốt bờ vai tạ từ phôi pha
Xin cho lần cuối nụ hôn dỗi vòng tay rã rời
Người yêu hỡi Anh đã xa xôi
Ðể một đời Em nhớ khôn nguôi
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại
Sàigòn ơi, sao em còn mãi trong tim tôi
Ôi những con đường ngày nào còn nghe lá rơi
Nụ cười còn tươi nét môi
Hay áo mầu phai úa rồi
Tôi đã đi, tôi vẫn đi mãi biết bao giờ trở lại
Hỏi lòng nhau cơn mưa nào xóa đi thương đau
Bao tháng năm dài miệt mài đời như khói sương
Nghìn trùng giòng sông vấn vương
Ðể nhớ thương lệ mắt buồn
Tôi vẫn mơ thành phố cũ lối xưa đi về
Dù hồn nghe tái tê, tìm đâu thấy những cơn mộng mê
Một ngày nào đó như cánh chim bạt gió
Có nghe mùa thu qua xót xa tình phôi pha
Tôi vẫn tin, tôi vẫn tin mãi sẽ có ngày trở lại
Ðể cùng em rong chơi tìm những cánh sao rơi
Cho tiếng hát buồn ngày nào nhịp vang phố vui
Nụ cười về trên nét môi
Hạnh phúc tôi, một góc trời
Mùa xuân hoa trắng bay gợi dâng men ý say
Hôm nao đưa em về con phố nhỏ
Nghe từng giọt mưa thấm ướt vai em, mi em
Vòng tay âu yếm trao, bờ môi ôi khát khao
Thương em đêm này rồi mai xa cách nỗi nhớ
Hạ sang anh có hay tình em vẫn đắm say
Tay đan trong tay dìu nhau bước nhẹ
Bên hàng cây xanh lá đứng bơ vơ như mơ
Dịu êm vai sát vai, nụ hôn thêm đắng cay
Thương anh đêm này rồi mai cách xa
Em ơi khi mùa thu đến đây rồi
Tay trơn xin buồn nuối tiếc ơn đời
Nhìn mưa rơi cho lòng mình thêm lẻ loi
Cho cuộc tình thêm vắng đôi
Cho ngày dài thêm vắng vui
Mùa đông đã đến đây, hoàng hôn mây trắng bay
Ðêm nay cô đơn về trong giấc mộng
Em một mình thương nhớ dáng anh sang mênh mang
Tình em như lá rơi, tình anh theo nước trôi
Chơi vơi trong đời gọi tên mãi thôi
CẦN THIẾT (1993)
- thơ Nguyên Sa
Không có anh lấy ai đưa em đi học về
Lấy ai viết thư cho em mang vào lớp học khuya
Ai lau mắt cho em ngồi khóc
Ai đưa em đi chơi trong chiều mưa
Không có anh lấy ai cười trong mắt
Ai ngồi nghe em nói chuyện thu phong
Ai cầm tay mà dắt mùa Xuân
Nghe đường máu run từng cành lộc biếc
Ôi những lúc em cười trong đêm khuya
Lấy ai nhìn những đường răng em xinh
Ðôi mắt sáng là hành tinh lóng lánh
Lúc sương mù ai thở để sương tan
Không có anh nhỡ ngày mai em chết
Thượng Ðế hỏi anh sao tóc em buồn
Sao tay gầy, sao đôi mắt héo hon
Anh sẽ phải cúi đầu đi về địa ngục
Chiều nay mình lang thang trên phố dài
Không có em ai chung bước dỗi nhau giận hờn
Không có em đường xưa giăng mắt mây trôi
Chiều nào hai đứa chung đôi
Lặng nhìn mùa thu lá rơi
Dù mai tình lên khơi như sóng gào
Không có em cho phố vắng dấu chân hẹn hò
Không có em mùa thu thôi lá vương bay
Mùa đông buốt giá qua đây
Vòng tay ấy ôi sao lẻ loi
Không có em đời mình sao vắng vui
Cuộc tình như lá thôi mộng mơ cơn mê chiều
Không có em đôi mắt buồn nào đợi chờ
Xin cho nhau lời vỗ về
Sao đành quên đi ngày tháng đó
Không có em một mình ta với ta
Ngày dài thôi chóng qua tuổi hoang trôi vai gầy
Như ước mơ xin nhớ lần mình hẹn hò
Xin cho nhau một lời rồi
Xin tình yêu ấõy lên ngôi
Rồi mai mình em thôi trên phố người
Sao mắt nhung không nuối tiếc khát khao đợi chờ
Không có em còn ai thương lá thu bay
Còn ai vương vấn cơn say
Ðời gian dối cô đơn mình ta
CHIỀU XUỐNG PARIS (2003)
- thơ Trường Ðinh
Chiều xuống Paris buồn
sương mù đan kín nửa giòng Seine
Một nửa giòng kia bên tuổi vắng tên
trên cánh chim bay nắng dịu êm
Chiều xuống Paris buồn
hàng cây đơn bóng vẫn đọng sương
Còn đây bao dấu chân người vấn vương
mưa về lối nhỏ có nhớ thương
Chiều xuống Paris em có buồn
sóng nước bâng khuâng nỗi niềm nhớ
Tay anh trắng xóa màu trăng giá
em có lạnh nhiều trong gió Xuân
Chiều xuống Paris buồn
nắng mưa dĩ vãng có còn chăng
ai gửi mây xanh bài thơ ái ân
kỷ niệm hoen mắt em bao lần
Chiều xuống Paris buồn
hỏi vầng trăng cũ đã về chưa
tiếng hát dư âm gầy góc núi xưa
mong ước ai chờ những đón đưa
Chiều còn vương nắng để gió đi tìm
Vết bước chân em qua bao nhiêu lần
Lời ru đan ngón tay buồn
Ngàn năm cho giá băng hồn
Tuổi gầy nồng lên màu mắt
Trời còn mây tím để lá mơ nhiều
Lá khóc trên mi cho môi ươm sầu
Chiều lên đỉnh núi ngang đầu
Nhạt đường cho gót giăng sầu
Giận hờn xin ngập lối đi
Ðàn dâng tiếng phong kín tuổi buồn
Ðường hoang vắng cho lá về nguồn
Người tìm đến xin gợi nỗi hờn
Từ khi gió mang dấu địa đàng
Ðường lên đá che vết nồng nàn
Người còn nhớ mãi hay quên lời
Và người tìm đến giọng hát mơ hồ
Vết bước năm xưa nay vương âm thầm
Hàng cây mơ bóng bên đường
Gọi người khi nắng phai tàn
Gọi tình yêu vào lãng quên...
Và chiều hôm nay còn nắng vương bờ vai
Nắng ướt mi em ru môi thật nồng
Ðường dài im bóng bước chân âm thầm
Người còn xa vắng mắt em dâng sầu
Nhạc buồn lên tiếng cho mây ngang đầu
Chiều nhẹ đi hoang gợi xót xa lòng đau
Gót bước cô đơn cho thêm lạnh lùng
Gọi mùa xuân đến cho em thôi sầu
Và tình yêu đó giăng giăng mây mầøu
Hồn ngây ngất trôi trên mộng mơ
Cho em chiều gầy ước mơ
Dáng ai về trong nắng tơ
Ái ân tràn đầy ý thơ
Cho em nhạt màu nét môi
Ướt mi chiều lên đỉnh khơi
Vết lưu đầy gieo thương nhớ
Ngậm ngùi mây trôi sỏi đá không còn vui
Nắng tắt ru môi em thơm thật buồn
Và bàn tay trắng đan mây hoang đường
Nhịp tình theo gió bay ngang lưng trời
Người yêu dấu xin ru mộng thôi
Ðêm đã về trên dốc
Gió xôn xao ru yên tình mình
Em có về bên đó, dõi mắt trông theo, trông theo tình bền
Mà ngày tháng đâu nào có đợi chờ
Người yêu dấu đưa em về dốc mơ
Ðưa em về bên dốc mơ
Là đưa anh vào cõi mong chờ
Tóc rất buồn như lá tơ, buông hững hờ, tình rồi có như mơ
Em mắt cười như ánh sao
Bờ môi hồng tựa bao lời nói
Nói đi em câu mong chờ
Dấu đi nỗi ơ thờ, Tình ơi
Con dốc này, từ khi được mang dấu giầy em về
Ngày tháng nào đưa em vào ngàn trùng sóng
Hạnh phúc nào từ khi, từ khi quen lối đưa em về qua
Người yêu dấu đã xa thật xa, đẹp như giấc mơ
Em bây giờ như lá thơ
Và anh vẫn là nỗi mong chờ
Dẫu đã ngàn trùng cách xa, bên kia trời biển rộng có bao la
Sẽ có ngày ta có nhau
Thì xin một lần cho lời cuối
Giữ cho nhau thương yêu rồi
Sẽ bên nhau muôn đời, tình ơi
Em có bao giờ còn nhớ mùa xuân
Nhớ tháng năm xưa của tuổi dại khờ
Nhớ tiếng dương cầm giọng hát trẻ thơ
Có thấy bơ vơ ngày tháng đợi chờ
Nơi ấy bây giờ còn có mùa xuân
Có dáng nghiêng nghiêng nụ cười thật gần
Có mắt nai vàng ngời sáng tình xanh
Em có bao giờ thấu cho lòng anh
Trời Sàigòn chiều hôm nay còn nhiều mây bay
Nhiều niềm đau thương bi hận tràn đầy
Gượng nụ cười giọt lệ trên môi
Nhìn đất nước tơi bời một thời em có hay
Những thành phố em sẽ đi qua
Ðây Ba-Lê, đây Luân Ðôn, đây Vienne
Nhưng có đâu bằng Sàigòn hôm qua
Nhưng có đâu bằng Sàigòn mai sau
Em có mơ ngày hát câu hồi hương
Em nhé khi nào chợt nhớ mùa xuân
Nhớ lá thư xanh và chuyện tình hồng
Nhớ nắng hanh vàng nhuộm áo Hà Ðông
Anh ở nơi này vẫn luôn chờ mong
Em về mùa Thu thành phố sương mù
Khung trời lộng gió chiều xuống mơ hồ
Con đường ngày đó có ai mong chờ
Cuộc tình đã xót xa ơ thờ
Một lần cách xa ngàn thương nhớ
Em về lặng lẽ tình đã xa rồi
Âm thầm một bóng tìm dấu chân người
Sân tàu lạnh vắng hắt hiu mây trời
Lệ nào đã ướt hoen mi sầu
Một lần cách xa ngàn đớn đau
Một lần em yêu anh
Dệt tâm tư nát tan
Se sắt làn môi mềm
Héo úa bờ vai gầy
Kỷ niệm giăng muôn nơi
Nhịp sầu vương khắp lối
Nghe hoang phế rã rời
Nghe mùa Thu lá rơi
Xin một lần cuối lệ khóc cho người
Những vòng tay ấm trả hết cho đời
Em về bên ấy giấc mơ phai tàn
Nhạt nhòa phấn, sắc hương võ vàng
Và ngày tháng âm thầm mãi trôi
Rồi mai tôi sẽ ra đi
Dù nắng Cali cho có ngọt ngào
Dù đấy có biển rộng sông sâu
Có bao nhiêu nỗi nhớ
Có thật nhiều giấc mơ
Rồi mai tôi sẽ ra đi
Và sẽ mang theo một mối tình buồn
Vì em cũng chẳng còn yêu thương gì
Bao năm trời xa cách
Nay một đời cách xa
Tình đã hết, lòng đã chết khi em về quên câu thề
Chiều nay tôi nghe hồn mình tái tê
Ngày tháng cũ chỉ là giấc mơ trong đời
Phôi phai rồi, mất em đời nghe đắng cay thêm
Rồi mai thôi nhé tôi đi
Và sẽ mang theo bao nỗi muộn phiền
Vì đấy cũng chẳng là quê hương mình
Quê hương giờ xa cách
Muôn nghìn trùng nhớ thương
Bàn tay năm ngón em vẫn kiêu sa
Vẫn tóc mây bay má môi hồng thắm
Gót bước nhẹ vương ý thơ
Tình yêu nào vương mắt ngọc
Mơ ước vẫn chưa phai nhòa
Và một lần thôi xin mắt em cay
Xin hết đi hoang những chiều buồn say
Và xin rằng mưa vẫn bay
Tình yêu này dâng mắt ngọc
Son phấn xin đừng ướt mi...
Chiều buồn mưa bay, gió lay
Một mình cô đơn bước chân âm thầm
Và tình yêu dâng nhớ nhung trong lòng
Mộng mơ giăng kín nét môi thiên thần...
Nhạc chiều lang thang rũ say
Từng hạt mưa rơi khóc trên cung đàn
Rượu nồng ai say ngất ngây vì nhớ
Và tình yêu đó xin dừng bước chân...
Lặng nghe xa vắng nghe tiếng cô liêu
Tôi vẫn đi hoang những chiều buồn say
Tình yêu đành thôi ước mơ
Tìm quên bằng men ý nhạc
Duyên ước xin đành kiếp sau...
Một ngày vui mùa đông, thương nhớ mênh mông
Một ngày vui chờ mong, lá hát bên song
Em như cơn mưa đến, tươi mát đời tôi
Lời nào thơm bờ môi, mắt biếc chơi vơi
Lời nào tan cuộc vui, nuối tiếc khôn nguôi
Em như con lốc cuốn đời tôi
Một mai em sẽ quên tôi như cánh sao rơi xa mù khơi
Một mai sẽ qua đi ngày tháng
Sẽ qua đi niềm nhớ chết trong hồn tôi
Người ơi mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi ru tình tôi
Người ơi chết đi bao lời nói
Xót xa chi hờn dỗi một đời em gian dối
Bài tình ca mùa đông tôi viết cho em
Cuộc tình đâu chờ mong những dấu chân quen
Em như cơn bão đến rồi đi
Giọt nắng đi hoang vào mắt em buồn
Dìu chân em bước vào nắng cô đơn
Nắng ướt mi em ươm tay thơm nồng
Trôi trôi nhẹ trên đôi môi
Thương mầu mắt em chơi vơi
Chiều nắng công viên sỏi đá thêm sầu
Gọi màu nắng úa vời bước em qua
Nắng tắm yêu đương cho em hôm nào
Rồi chiều nhẹ bay lên cao
Màu nắng vương màu mắt em
Một chiều có nắng sang đây ru em mơ mộng
Ðếm nắng cho tay qua trời
Nguyện tình yêu tươi màu mắt
Một chiều công viên nắng khóc trên đôi tay ngà
Ðón giấc mưa rơi âm thầm
Và mầu nắng chết trên mi
Và nắng hôm nay về với mây hồng
Về thăm cô bé thường ước hay mơ
Ghế đá năm xưa thôi nghe giận hờn
Chuyện mình đừng quên nghe anh
Gọi nắng cho vừa mắt ai
Em đứng bên song buồn
Nhìn cuộc tình trôi qua và lòng người phôi pha
Trên hai đóa môi hồng
Nụ cười đã đi xa
Ôi giọt nước mắt nào cho cuộc tình đầu
Em ngỡ như cơn mộng
Người tình về bên em và gọi thầm tên em
Nhưng trên đóa mi sầu ngày dài vẫn qua mau
Em tựa lá úa mầu cho cuộc tình dài sau
Thôi một giọt nước mắt này
Cho cuộc tình đam mê, cho người tình trăm năm
Em về đan tóc lụa là
Kết từng chuỗi ngày buồn riêng mang
Anh đi về dấu giáo đường
Cho cuộc tình bay cao, cho lòng mình xôn xao
Em cuộn theo tháng ngày dài
Kiếp này trót gặp người cho buồn
Trong áng mây u hoài
Giọt lệ nào thương vay, tình đành tràn mi cay
Ðau thương xé môi gầy mà lòng vẫn mơ say
Ôi giọt nước mắt ngà cho cuộc tình đầu tiên
Em gọi tên anh khi mưa giăng chiều tới
Ðường mù nhạt lối em hát câu thề
Làm sao anh nhớ được người tình
Làm sao anh nhớ được chuyện mình
Và làm sao em đếm bước mưa đi
Em gọi tên anh khi mây dâng màu tím
Giọt tình nhẹ vỡ tan giấc mơ rồi
Làm sao anh nhớ được đường về
Làm sao anh nhớ được lời thề
Và làm sao em có anh chiều nay
Gọi tên anh khi mây tím đan tình
Khi mưa ướt bóng hình cho sương chiều hờn dỗi
Gọi tên anh cho tan nát mây trời
Bao yêu dấu trong đời nay đã xa mù khơi
Em ngồi nơi đây đêm cô đơn một bóng
Ðể chiều nhẹ bước mây kín dâng sầu
Chiều nay em muốn ngồi một mình
Chiều nay em ước một chuyện tình
Và chiều nay em vẫn xin gọi tên
Em còn nhớ không em
Nhớ Sàigòn mưa rơi thật nhiều
Nhớ Sàigòn bao nhiêu là chiều
Nhớ Sàigòn từng tiếng hát đêm
Em còn nhớ không em
Nhớ vòm trời đưa em vào đời
Nhớ chuyện mình yêu nhau một thời
Nhớ hai mùa chợt nắng hay mưa
Khi em ra đi mặt trời đã chết
Nắng đã tàn rồi trên ngọn chiều rơi
Khi em ra đi Sàigòn đã hết
Ðã hết nụ cười giọng hát đêm khuya
Khi em ra đi vào miền giông tố
Bao nhiêu xôn xao để riêng chốn này
Bao nhiêu cô đơn và nghìn nỗi nhớ
Con đường ngày nào vẫn nằm mơ em
Khi người đã ra đi
Quán hẹn hò đêm khuya đợi chờ
Lá ngậm ngùi rơi rơi từng giờ
Thoáng đâu về giọng hát như mơ
LỜI CÁM ƠN (2005)
Nhạc: Ngô Thụy Miên
Lời: Hạ Đỏ
Lời 1:
Người đã cho tôi hơi ấm quê hương tình người
Vượt sóng ra khơi lòng tràn dâng nỗi nhớ một trời
Thành phố hôm xưa giờ đã mù khơi
Bật khóc trong tay buồn nào theo gió xa bay.
Người đã cho tôi tiếng nói con tim hiền hòa
Đầy chứa thương yêu dù cho mưa gió cuốn nhạt nhòa
Gọi tiếng anh ơi cùng góp bàn tay
Gọi tiếng em ơi cùng chung lấp nỗi đau đọa đầy.
Giọng hát bay cao. Lời cám ơn sâu
Từng người đã góp phần cho nương náu
Từng người đã cùng nhau chung sức đắp xây tình thương
Một nhà Việt Nam dấu yêu.
Tình vẫn trôi quanh theo nước long lanh về nguồn
Thả ánh trăng thanh về đây soi sáng giấc mộng lành
Nhìn cuối chân mây chợt thấy bình yên
Người đã cho tôi niềm tin mới yêu thương cuộc đời.
Lời 2:
Người đã cho tôi tia nắng yêu thương nồng nàn
Rọi sáng hôm nay vượt qua tăm tối dẫu muộn màng
Ngày tháng lưu vong dệt những mùa xuân
Cùng kết ân tình ngàn đời tô thắm nhân sinh
Người đã cho tôi hoa lá xinh tươi địa đàng
Bằng trái tim rung hòa nhịp chung cõi ấm tình người
Này những đôi tay gạch nối niềm tin
Dìu lối tôi qua bao nguy khốn chông gai cực hình.
Giọng hát bay cao. Lời cám ơn sâu
Từng người đã góp phần cho nương náu
Từng người đã cùng nhau chung sức đắp xây tình thương
Một nhà Việt Nam dấu yêu.
Hạnh phúc trong tay xin mãi hiến dâng gọi mời
Ngồi xuống nơi đây cùng nhau vui hát khúc nhạc này
Và bước chân lên vùng đất tự do
Người đã cho tôi tương lai sáng chứa chan nụ cười.
Để hết:

Người đã cho tôi tương lai sáng chứa chan nụ cười
Lời cám ơn anh. Lời cám ơn em. Lời cám ơn riêng dành cho người. 
Lời tình cuối cho Sàigòn
Lời tình cuối cho một người
Lời tình cuối cho một đời, một đời xót xa
Bao nhiêu năm một kiếp rong chơi
Bao nhiêu năm làm áng mây trôi
Bao nhiêu năm nằm yên ngủ vùi đời nào có vui
Một lời cuối cho Sàigòn
Một lời cuối cho người tình
Một lời cuối cho đời mình, một đời lẻ loi
Xin qua đi là kiếp rong chơi
Xin qua đi là áng mây trôi
Xin qua đi là cơn ngủ vùi vì đời có ta
Ðời còn có ta hay ta còn có một đời
Ðời còn thiết tha sao ta lại vắng nụ cười
Sàigòn đã xa, quê hương giờ nghìn trùng cách lối
Kỷ niệm hôm qua nay chỉ còn là bóng tối
Một thời đã qua…
Một lần cuối cho Sàigòn
Một lần cuối cho người tình
Một lần cuối cho đời mình một đời đã xa
Như cơn đau rồi sẽ đi qua
Như cơn mơ gội xóa trong ta
Như cơn mưa và chút mặt trời, đời rồi sẽ vui
Nhớ tới năm xưa bên nhau
bước trong chiều mưa phím ru nhẹ đưa
Bến cũ đam mê say sưa
lá thu còn rơi người xa vắng người
Mắt biếc năm xưa nay đâu
cánh sao còn đây tóc mây nào bay
Phố vắng mênh mang mưa rơi
ước mơ nào nguôi tình đã phai rồi
Tình yêu như mây khói thoảng theo gió buồn mơ hồ
Tình yêu như giông tố qua phố đìu hiu
Nhớ dáng xưa yêu kiều trong chiều nhạt nắng, cung đàn gợi ý
Chờ nhau trong tê tái...
Mắt biếc năm xưa nay đâu
bến ga tịch liêu vắng xa người yêu
Lá úa đơn côi bơ vơ
cuốn theo chiều rơi người xa cách rồi
Dĩ vãng như bao cung tơ
lướt theo chiều mưa kết muôn bài thơ
Nuối tiếc yêu đương xa xưa
tháng năm nào trôi để nhớ nhung buồn
Tình yêu như kiếp mây trôi...
Trời còn làm mưa vùi trên nỗi đau
Lời ru ấy mãi cho u sầu
Bờ chân nuối tiếc cơn lạc loài
Trời còn làm mây buồn qua mắt ai
Làm tuổi vắng giấc mơ hoang đường
Tuổi buông trôi theo giòng mưa xuống
Giận hờn ngày xưa còn vương mắt em
Làn môi thắm hết ru bao chiều
Vùng ân ái chết trong mây hồng
Một lần vào Thu mình đang có nhau
Hàng cây lá đón chân nghê thường
Và tay trắng đan tình với tay

Em có nhớ không một lần khi lá Thu bay
Là lần em đến thăm tôi
Chung bước yêu đương hẹn hò
Em có nhớ không một lần khi gió heo may
Mình ngồi đan giấc mơ say
Giận hờn sao vẫn chưa phai?
Và rồi mùa Thu về trong mắt em
Hàng cây lá úa xanh xao nhiều
Vòng tay khép kín ươm mi nồng
Chuyện mình ngày xưa đành xin lãng quên
Cuộc tình đã chết theo Thu tàn
Người về đấy xin trọn giấc mơ
RealPlayer:
Mắt Thu (Sơn Ca)
Em đến đây tóc buồn vương trong nắng
Ðôi mắt em là mây bốn phương trời
Ôi ngát hương nụ cười nét môi
Ôi ngất ngây cuộc tình đắm say
Ta có nhau tưởng chừng rất lâu, dài cho mãi sau
Chân bước êm trên đồi tay đan lối
Vai sát vai nụ hôn ấm mây trời
Như lá rơi tình rồi thế thôi
Em bước đi giọt sầu ướt mi
Ta mất nhau chỉ còn tiếc đau, giận hờn rất lâu
Anh vẫn nhớ mùa Xuân em đã hứa
Mặc cho anh màu áo lụa ngày xưa
Tuổi thanh xuân bên trời em có nhớ
Vòng tay nào ôm trọn kín tâm tư
Anh vẫn yêu em vẫn buồn trông theo gió
Năm tháng nơi đây trôi qua rất ơ thờ
Những bước chân ngậm ngùi thiết tha
Những ước mơ hẹn hò đã qua
Có tiếc thương kỷ niệm chúng ta, chỉ là xót xa
Hạnh phúc là khói sương mờ phai
Còn đây niềm đau thương chất đầy
Ðời như con sóng sầu, như cơn lốc buồn
Còn tìm đâu ôi tháng ngày xưa ấy
Em ngồi xõa tóc khung trời xa xôi
Nhìn mùa thu ngập lá vàng rơi rơi
Hắt hiu lòng nhớ khôn nguôi
Em có về qua lối cũ
Gót mềm vương trong nắng, hương mặn nồng ái ân
Em xin còn nhớ một thời
Lệ thấm cơn mê đời, lệ ướt đôi bờ môi
Từng bước gợi nhớ nhung đầy vơi
Chiều nay hồn hoang vu rã rời
Thoảng nghe tiếng hát về trong đôi mắt buồn
Lòng bâng khuâng thương nhớ người yêu dấu
Cung đàn say đắm, ân tình mong manh
Nghìn trăng sao đắm đuối lời ru êm
Vấn vương tình mãi chưa quên...
...Dù thời gian có xóa nhòa giấc mơ
Ngày tháng trôi qua hững hờ...
Silicon mp3:
Miên Khúc (Phạm Ðăng)
- hòa âm: Nguyễn Minh Châu
Mp3:
Miên Khúc (Ý Lan)
Miên Khúc (Tâm Khanh)
- hòa âm: Luận Hoàng
MỞ CỬA RA EM (1989)
- thơ Ðỗ Quý Toàn
Mở cửa ra em kìa ngày đã tới
Cây mơn man và gió ửng hương xanh
Ngày rất diện thấy không kìa áo mới
Bước hào hoa vẫn dáng thênh thênh.
Mở cửa ra em này đừng khép mắt
Nắng giang tay chờ đó để ôm ta
Cỏ lắng nghe chim cỏ thèm muốn hót
Thì ngón chân em rền tiếng liu lô.
Tỉnh dậy đi em kìa màn đã mở
Chiếc nôi êm trái đất vẫn đều ru
Trăng đã mọc phải rồi trăng đã lặn
Biển dâng theo đều với nhịp đong đưa.
Thở nữa đi em ngực tròn hãy thở
Ðịa cầu xinh dòng sữa dậy đam mê
Mạch máu muốn căng nụ hồng muốn vỡ
Lắng tai em có tiếng lạ vừa nghe.
Mùa thu về đây mưa phùn bay ướt vai em gầy
Mùa thu về đây riêng mình ta cùng với trời mây
Mùa thu paris có ai đi trong nắng vàng
Vòng tay mênh mang bước chân đã nghe buồn hoang
Vườn xưa còn đây sao bờ vai nhớ thương vơi đầy
Người xa tầm tay riêng mình ta một cõi tình phai
Chiều qua công viên có ai đón đưa lối về
thoáng nghe tiếng mưa não nề
ngày chợt dài lê thê
Nào ai biết... nào ai biết... nào ai biết...
biển đợi chờ một đời
Người yêu hỡi... người yêu hỡi... người yêu hỡi...
quá xa rồi một thời
Tìm đâu thấy... tìm đâu thấy... tìm đâu thấy...
nụ cười buồn ngày nào
có xót xa mờ khuất một mình ta
Chiều qua giòng sông lá vàng rơi dáng ai mơ mộng
Chiều qua giòng sông riêng mình ta mòn mỏi chờ mong
Chiều qua sông Seine có con chim bay cuối trời
cất lên tiếng ca rã rời
Cuộc tình sầu khôn nguôi
Người đến bên tôi, tim tôi chơi vơi, hồn tôi rã rời
Giọng nói năm xưa, nụ cười ngày nào nhẹ vương tà aó
Bài thánh ca đêm, nhạc mềm hiu hắt
Êm bờ vai, dịu dàng ngây ngất
Hạnh phúc trong tay, một thời mơ ước, gối mộng xa bay
Người đã yêu tôi, thương trao đôi môi vùng ân ái này
Một thoáng mây bay, trong cơn mê say gọi tên người mãi
Còn nhớ khôn nguôi, một chiều im nắng
Mưa còn rơi, gợi niềm cay đắng
Là mất nhau rồi, là đời chia lối, nỗi buồn riêng tôi
Còn đâu tình yêu xưa dẫu đã muộn màng
Còn đâu bao tiếc nuối xót xa đầy vơi
Còn đâu nữa ngày vui đã tàn
Còn đâu nữa tình thôi lỡ làng
Còn đâu nữa, tìm đâu thấy nữa, người yêu dấu ơi
Tình đã phôi pha, nghe trong tâm tư niềm đau xóa nhòa
Rượu ấm đôi môi mà lạnh một trời, sầu dâng ngập lối
Người đã quay đi, lời nào không nói
Riêng mình tôi chờ mùa đông tới
Một kiếp xa xôi, một đời quên lãng
Em còn yêu tôi
Tình lỡ trao em ngày nào nắng đã xôn xao
hát trên tà áo
Tình ngỡ cho em dài sau ái ân nồng dấu
mắt cười đêm thâu
Ngày tháng trôi qua miệt mài nắng có phôi phai
vết thương tình ái
Ðời mãi xuôi theo dòng sông cuốn theo biển sóng
trôi cuộc tình hồng
Một lần là héo úa một trời là tiếc nuối khôn nguôi
là chơi vơi nỗi nhớ
Mây ơi có thương cho lời cuối xót xa chi hờn dỗi
vấn vương hạt mưa rơi
Một lần là nước mắt một thời
Một lần là rã nát người ơi
Xa em mãi mãi
Mắt đã xanh xao xót thương tình đau thoáng bước thu qua
nắng ru nghìn lá
Bài hát năm xưa còn đây ái ân còn đấy
bóng người chân mây
Biển nhớ mưa sa nhạt nhòa dĩ vãng phôi pha
cánh chim mờ xóa
Người cố quên đi từ lâu trái tim nhỏ máu
theo cuộc tình sầu
Chiều qua công viên buồn như mồ vắng
Nhắm mắt cúi đầu tình đã thấm sâu
Nhắm mắt cúi đầu tình đã qua mau
Chiều nghiêng nước mắt em qua công viên
Giận hờn gót mềm
Gió đưa em về, gió hát đam mê
Chiều qua công viên mùa đông chợt đến
Aùo trắng xóa nhòa từng hàng lá khô
Aùo trắng xóa nhòa từng vết chân thơ
Chiều chưa tắt nắng em qua công viên
Ngậm ngùi gót mềm
Lá đưa em về, lá đổ bơ vơ
Xin ưu tư ngày tháng, chấp cánh mây mù bay
Xin cô đơn hanh tròn trên hai vết chân thon
Từng suối tóc ngân hương
Từng tiếng hát mây đưa
Gió bay qua đường nhớ...
Chiều qua công viên tình yêu vụt mất
Nước mắt xóa nhòa từng ngày tháng qua
Nước mắt xóa nhòa người đã đi xa
Chiều chưa im nắng, em qua công viên
Ngày buồn cúi mặt
Nắng đưa em về, nắng đổ bâng khuâng
Em có nghe mùa thu mưa giăng lá đổ
Em có nghe nai vàng hát khúc yêu đương
Và em có nghe khi mùa thu tới
mang ái ân mang tình yêu tới
Em có nghe, nghe hồn thu nói
mình yêu nhau nhé
Em có hay mùa thu mưa bay gió nhẹ
Em có hay thu về hết dấu cô liêu
Và em có hay khi mùa thu tới
bao trái tim vương màu xanh mới
Em có hay, hay mùa thu tới
hồn anh ngất ngây
Nắng úa dệt mi em, và mây xanh thay tóc rối
Nhạt môi, môi em thơm nồng
Tình yêu vương vương má hồng
Sẽ hát bài cho em, và ru em yên giấc tối
Ngày mai khi mưa ngang lưng đồi
Chờ em anh nghe mùa thu trôi
Em có mơ mùa thu cho ai nức nở
Em có mơ, mơ mùa mắt ướt hoen mi
Và em có mơ khi mùa thu tới
hai chúng ta sẽ cùng chung lối
Em với anh mơ mùa thu ấy
tình ta ngát hương
Ngày đó có một lần đôi môi em khẽ hỏi anh
Tình yêu như chăn gối hay hương đêm
Ngày đó có một lần khi đôi môi chợt tìm môi
Tình yêu như giông tố qua bốn mùa
Bây giờ là mùa thu nơi đây không có anh
Bây giờ mình xa nhau cuộc đời thôi vắng tên
Em ơi đừng khóc nữa, đừng tiếc nuối mà gì
Em ơi tìm đâu thấy đời đã vỡ như mơ
Rồi mai tóc bạc đầu qua bao nhiêu cuộc bể dâu
Tình xin không gian dối không quên nguôi
Dù mai cuối cuộc đời ta cho nhau chuyện tình đau
Tình xin không im tiếng qua bốn mùa
Có những ngày mưa trên cuộc tình tôi
Như những giọt nước mắt em rơi
Che dấu nụ cười uá trên môi
Như mặt trời ôi lẻ loi
Cuộc tình mờ theo năm tháng tàn phai
Em đã mù khơi, tôi còn xa xôi
Mưa buồn về lạnh buốt tim côi
Mưa buồn về như lời thề ngày nào đam mê
Có những mùa thu qua cuộc đời tôi
Em có còn tiếc nhớ khôn nguôi
Ðôi mắt còn thoảng dấu đơn côi
Hay một mình nghe đời trôi
Từng giọt sầu rơi theo tiếng lòng tôi
Ôi những giòng sông chia đời mênh mông
Ðưa người về một cõi xa xăm
Ðưa người về mưa rơi não nề, ngày dài lê thê…
Môi em ngọt nụ hồng, vòng tay giờ ngàn trùng
Men say giọt rượu nồng dìu nỗi nhớ bâng khuâng
Em như một cành hoa, Em như ngàn trùng sóng
Xoá dấu chân mưa về, người đã quên câu thề
Mưa vẫn còn mưa trên cuộc tình tôi
Hoang phế rồi quá khứ xa xôi
Tôi vẫn ngồi lặng ngắm mây trôi
Mưa ngoài trời như bụi rơi
Chỉ là phù du những tháng ngày vui
Bên phím đàn tôi nghe hồn buông lơi
Xin một lần gọi mãi tên thôi
Xa người rồi chơi vơi một thời, tình sầu riêng tôi
Tôi đi giữa trời Paris mà nhớ thương Sàigòn
Nắng Sàigòn hôm nao dìu bước chân em
Qua phố phường vào quán chợ thân quen
Tôi bỗng thấy lòng bâng khuâng
Vì nắng Paris sao quá mặn nồng
Có một trời thênh thang và có riêng tôi
Nhưng hết rồi ngày tháng mật ngọt vui
Em ở đâu hỡi người em rất nhớ
Trời Paris nào có lụa Hà Ðông
Bao năm qua đi tìm dáng trong mộng
Tôi lang thang bên cuộc đời vội vã
Ngày tháng giá cho ta xa nhau một thời
Ðời vắng ngắt khi ta xa nhau một trời
Người yêu ơi xin giữ cho em nụ cười
Vì đời ta rồi sẽ mãi có nhau về sau
Tôi cất tiếng đàn hôm nay
Và hát cho em bài hát tình này
Nắng Sàigòn xin em còn giữ trong tim
Xin vẫn còn màu áo lụa Hà Ðông
Ừ rồi ngày mai em đi
Lệ dâng dâng đôi mi, tình yêu thôi chia ly
Cho bước chân buồn
Ru lá Thu tàn, vương giấc lỡ làng
Và rồi mai em sang ngang
Trời Thu mưa giăng giăng, đường xưa sao thênh thang
Mưa vẫn mưa nhiều
Trên cõi u sầu, cho mắt thêm sâu
Một lần gặp gỡ tôi yêu tên em
Yêu tiếng hơi mềm nụ cười xinh xinh
Vòng tay ân ái thay men rượu nồng
Một lần nào đó khi ta yêu nhau
Em có mơ rằng tình mình không phai
Rồi tình theo gió Thu bay về miền đau
Ừ mình còn chi cho nhau
Tuổi trôi trên thương đau, một cơn mê mai sau
Em sắp theo chồng
Theo vết chân người cho bước cô đơn
Và rồi em lên xe hoa
Mình tôi trên xe tang, vòng tay ôi mênh mang
Thôi dở dang rồi
Em đã xa vời, riêng bóng tôi thôi
NHỚ XUÂN (2001)
- thơ Vũ Ngọc Bích
Ðêm nay chờ đón giao thừa
Nhớ mùa Xuân thắm năm xưa xa vời
Cố hương ngút tận mù khơi
Kẻ Âu, người Á bên trời khóc than
Còn đâu pháo đỏ nhuộm đàng
Còn đâu mai nở bên hàng dậu thưa
Còn đâu lũ trẻ nô đùa
Còn đâu bóng dáng ông đồ bút nghiên
Còn đâu vành nón nghiêng nghiêng
Nơi cô thôn nữ dịu hiền ngây thơ
Xuân về với những ước mơ
Giấc mơ chưa đạt, bên bờ chia ly
Thôi đừng than khóc làm chi
Ðể cho lệ ướt vành mi đầm đìa
Xuân này vắng bóng Mẹ hiền
Mẹ còn tựa gối đêm đêm nguyện cầu?
Con đi mãi tận trời Âu
Ráng lo lập chí công hầu mẹ mong
Quê người con chỉ ngóng trông
Cầu Cha Thiên Hựu ban hồng ân sâu
Không còn phân cách Á, Âu
Gia đình sum họp nhiệm mầu ơn Trên
Tay anh dài sao em không gối mộng
Thơ anh say sao chẳng uống cho đầy
Mắt thuyền trôi anh chèo cả hai tay
Sao chẳng ngự cho hồn anh xuống nhạc

Em chói sáng trong tình anh cô độc
Cả cuộc đời xao động chợt hao đi
Gót kiều thơm chuyển bước bút thần run
Chờ em đến tuổi trời anh đốt lửa
Tay anh dài sao em không gối mộng
Những lời êm bầy biện với linh hồn
Hãy ban từng khóe mắt đốt hoa đăng
Và tà aó phủ chân trời trước mặt
Sao chẳng đến cho lá cành rơi rụng
Năm ngón tay anh trổ lá mùa xuân
Có mùa thu thay lá ở đầu non
Cho dịu lối em về mai lá rụng
Dù cho mưa tôi xin đưa em đến cuối cuộc đời
Dù cho mây hay cho bão tố có kéo qua đây
Dù có gió, có gió lạnh đầy
có tuyết bùn lầy, có lá buồn gầy
Dù sao, dù sao đi nữa tôi vẫn yêu em
Dựa vai nhau cho nhau yên vui ấm áp cuộc đời
Tìm môi nhau cho nhau rã nát, rã nát tim đau
Vừa đôi tay, ước muốn tù đầy
tóc rối bạc màu, vết dấu tình sầu
Nhìn em, nhìn em giây phút, muốn nói yêu em
Xin cho tôi, tôi như cơn ngủ
Ru em, đưa em một lần
Ru em vào mộng, đưa em vào đời
Một thời yêu đương
Cho tôi xin em như gối mộng
Cho tôi ôm em vào lòng
Xin cho một lần, cho đêm mặn nồng
Yêu thương vợ chồng
Dù mai đây ai đưa em đi đến cuối cuộc đời
Dù cho em, em đang tâm xé, xé nát tim tôi
Dù có ước, có ước ngàn lời
có trách một đời, cũng đã muộn rồi
Tình ơi! Dù sao đi nữa xin vẫn yêu em
NỖI ÐAU MUỘN MÀNG (2001)
- tặng Trường Ðinh
Mưa rơi là nước mắt tình đã phai rồi
Mây trôi là nỗi nhớ tiếc thương mà thôi
Hạnh Phúc, sao mắt môi em còn chơi vơi
Sao trái tim anh còn chưa nguôi
Những xót xa một thời
Mong manh đời như lá vàng úa trên cành
Long lanh giọt lệ ấm khóc cho tình xanh
Còn đấy bao tháng năm âm thầm anh mang
Bao vấn vương cho đời thênh thang
Những nỗi đau muộn màng
Anh nhớ có mùa thu mây giăng lối
Cơn mưa buồn tóc rối ướt bờ môi
Em đã trao anh nụ hôn đầu vòng tay ấm vui
Anh hát cho em bài tình ca đôi mươi
Lang thang tìm đâu thấy người đã đi rồi
Mênh mang đường phố vắng bước chân lẻ loi
Người hỡi, em có nghe lá vàng rơi... rơi...
Em có hay khi mùa thu tới
Ta mất nhau một đời
NƠI NÀO EM CÓ BIẾT (2001)
- thơ Trường Ðinh
Em như lá rơi khi chiều giăng lối
Phôi pha như sương làn gió tìm về
Thoáng như cơn mưa chiếc bóng não nề
Từ dĩ vãng ngày mai anh đã gọi tên
Em như tái sinh Mặt Trời hiện thể
Giòng sông kỷ niệm, thủy triều vẫn xanh
Trong giấc mơ đêm có đến bao lần
Anh nhớ về em như cơn bão Chicago
Vùng đảo tuyết anh bơi thuyền ký ức
Tìm thảo nguyên, tìm yêu đương vĩ tuyến
Thao thức một lần và lần nữa trong đêm
Ðã ngày qua những chiếc buồm nhung nhớ
Có tiếng mưa rơi, em còn xa xôi
Nước mắt chơi vơi như lời yêu cuối
Từng hạt rơi rơi... trăng rơi... rơi xuống cuộc đời
Em như nắng thu trên giòng sông cũ
Sóng đã chia phôi xóa dấu tình người
Ru em giấc mơ cho lỡ một thời
Có đóa Quỳnh Hương và Em, nỗi nhớ tuyệt vời
Có đóa Quỳnh Hương và Em, nỗi nhớ tuyệt vời
Có đóa Quỳnh Hương và Em, nỗi nhớ... tuyệt vời...

Hai mươi năm rồi em còn xa tôi
Chơi vơi trong đời lòng sầu chưa nguôi
Bâng khuâng mây trời về qua phố xưa
Chiều nao ta bước chung đôi
Tình yêu mình dâng kín lối
Hai mươi năm rồi em còn yêu tôi
Bên kia khung trời nhạc còn buông lơi
Nơi đây bây giờ ngồi nghe lá rơi
Mùa thu mưa mãi không thôi
Giọt lệ cho tình người
Bao nhiêu năm qua cuộc sống miệt mài
Tuổi xanh dấu hình hài, niềm đau chết từng ngày
Ðường về lạnh buốt đôi vai gầy
Gợi nhớ cơn mê này, nhìn tháng năm tàn úa
Thôi em tình xưa dẫu muộn màng
Gọi tên mãi thì thầm người yêu dấu ngàn trùng
Chiều tàn một cánh chim u hoài
Dìu bước chân ai về, người đã quên câu thề
Hai mươi năm rồi em còn yêu tôi
Yên vui bên trời một đời chia phôi
Bao nhiêu ân tình đành theo nước trôi
Lệ rơi héo hắt trên môi
Người bỏ tôi một mình...
Từ em đi mùa xuân lặng lẽ cánh hoa u sầu
Từ em đi hạ thêm buồn vắng nắng mưa phai mầu
Vòng tay cũ lối xưa em về
Bờ môi ấm ngát hương câu thề
Ngậm ngùi trong nỗi buồn vương vấn những tháng ngày qua
Từ em đi mùa thu tàn úa lá rơi bên thềm
Từ em đi mùa đông lạnh giá bước chân âm thầm
Chờ em mãi mắt môi ơ thờ
Lời yêu cuối thoáng nghe mơ hồ
Chỉ mình tôi với một góc trời hư vô
Hạnh phúc là tiếng hát chơi vơi
Ngày vui là dĩ vãng xa xôi
Người ơi đời đã cách chia đôi muôn trùng khơi
Còn đấy là tiếc nhớ khôn nguôi
Còn đây là rã nát tim côi
Mình tôi và cơn đau xót xa một thời
Chiều lang thang về căn nhà cũ mất nhau muôn đời
Hồn mênh mang nhạc dâng sầu tới, dáng em xa rồi
Tìm đâu thấy tháng năm võ vàng
Tìm đâu thấy ái ân phai tàn
Giòng thời gian xóa nhòa nỗi buồn em mang...
PARIS (1980)
- thơ Nguyên Sa
Mai tôi đi chắc Paris sẽ buồn
Paris sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn
Ðời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu
Mai tôi đi dù hôm nay đang vào thu
Dòng sông Seine đang mặc áo sương mù
Ðang nhìn tôi mà khoe nước biếc
Khoe lá vàng lộng lẫy lối đi xưa
Mai tôi đi chắc trời mưa
Tôi chắc trời mưa mau
Mưa thì mưa chắc tôi không bước vội
Nhưng chậm thế nào
thì cũng phải xa nhau
Rồi cả người, cả Paris nhìn tôi
Qua một nụ cười nhắn nhủ
Nụ cười mềm như ánh nắng cuộc chia ly
của những đôi mắt nhìn theo
và tôi cũng nhìn theo
Mai tôi đi, chắc Paris sẽ buồn
Paris sẽ nhìn theo
Nhưng nhìn thì nhìn
Ðời trăm nghìn góc phố
Con đường dài thẳng mãi có bao nhiêu
RealPlayer:
Paris (Hải Lý)
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về em có còn ngoan
Mùa xuân hoa lá vương đầy ngõ
Em có tìm anh trong cánh chim
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về giữa bến sông Seine
Anh về giữa một giòng sông trắng
Là áo sương mù hay áo em?
Anh sẽ cầm lấy đôi bàn tay
Tóc em anh sẽ gọi là mây
Ngày sau hai đứa mình xa cách
Anh vẫn được nhìn mây trắng bay
Paris có gì lạ không em?
Mai anh về mắt vẫn lánh đen
Vẫn hỏi lòng mình là hương cốm
Chả biết tay ai làm lá sen
Tình yêu như nắng, nắng đưa em về, bên giòng suối mơ
Nhẹ vương theo gió, gió mang câu thề, xa dời chốn xưa
Tình như lá úa, rơi buồn, trong nỗi nhớ
Mưa vẫn mưa rơi, mây vẫn mây trôi, hắt hiu tình tôi

Người vui bên ấy, xót xa nơi này, thương hình dáng ai
Vòng tay tiếc nuối, bước chân âm thầm, nghe giọt nắng phai
Ðời như sương khói, mơ hồ, trong bóng tối
Em đã xa xôi, tôi vẫn chơi vơi, riêng một góc trời
Người yêu dấu, người yêu dấu hỡi
Khi mùa xuân vội qua chốn nơi đây
Nụ hôn đã mơ say, bờ môi ướt mi cay, nay còn đâu
Tìm đâu thấy, tìm đâu thấy nữa
Khi mùa đông về theo cánh chim bay
Là chia cách đôi nơi, là hạnh phúc rã rời, người ơi
Một mai em nhé, có nghe Thu về, trên hàng lá khô
Ngàn sao lấp lánh, hát câu mong chờ, em về lối xưa
Hạ còn nắng ấm, thấy lòng sao buốt giá
Gọi tên em mãi, trong cơn mê này, mình nhớ thương nhau
Ðừng khóc nữa Sàigòn
Ðừng khóc nữa này em yêu ơi
Khi ta ra đi bỏ em một mình
Bỏ quên cuộc tình, bỏ luôn đời mình
Vào cơn sóng gió mênh mông
Ðừng tiếc nuối này người
Ðừng tiếc nuối tình ta chưa nguôi
Khi ta ra đi tưởng như tuyệt vời
Tưởng như cuộc đời là muôn nụ cười
Là như gấm như hoa
Ði một lần là xa em một đời
Thương em bé bỏng từng cơn mưa nhỏ
Thương nắng hẹn hò nồng mắt môi em
Và con phố đêm, ngày nào bước êm
Còn đâu nữa Sàigòn
Còn chăng nữa niềm đau không tên
Bao nhiêu năm qua, đời như đợi chờ
Ðời như tình cờ, đời như mịt mờ
Ðời như nắng mưa qua...
Chưa là mùa thu sao hôm nay thành phố sương mù
Chưa là mùa thu sao mưa bay lạnh giá nơi nầy
Cho lòng còn say cho hồn tê tái hạnh phúc cuối chân mây
Ân tình còn đây, riêng người nơi ấy tựa cánh gió heo may
Bây giờ mùa thu tay chia tay vạt nắng hao gầy
Bây giờ mùa thu vai xa vai tình có vơi đầy
Con đường lộng gió đưa anh đi qua dĩ vãng nhạt nhòa
nghe đâu đây vết dấu tình sầu để mình nhớ nhau
qua bao tháng năm thương đau
Một lần đã yêu một đời xót xa nước mắt phôi pha
Ngày nào có nhau lệ buồn thấm sâu ái ân trôi mau
Hôm nao em về cuộc tình đã lỡ vấn vương câu thề
Chỉ còn dấu chân chìm trong mắt ai mộng ước tàn phai
Sao còn mùa thu mây hoang vu buồn nhớ vai gầy
Sao còn mùa thu cho tim anh sầu lắng dâng đầy
Em về bên đó nghe mưa rơi rơi có nhớ một người
Anh nơi đây nhớ mãi nụ cười kỷ niệm khó phai
theo năm tháng trôi khôn nguôi
THÁNG GIÊNG VÀ ANH (1986)
- thơ Nguyên Sa
Người yêu nhỏ
Hôm nào thì sẽ tới
Em mặc áo xanh hay mặc áo thêu hồng
Bầu trời mây ở dưới áng mi cong
Em có muốn anh giữ giùm phân nửa
Tháng giêng và anh vươn vai và mở cửa
Trời trên cao em cũng ở trên cao
Tháng giêng cho anh một nụ hoa đào
Tháng giêng và anh rủ nhau ngồi dưới phố
Tô môi hồng xin nhớ cánh sen non
Tháng giêng chờ một chút lượng xuân em
Nụ cười đó anh chờ xuân vĩnh viễn
Tháng giêng và anh rủ nhau châm điếu thuốc
Ðiếu thuốc đầu ngày và điếu thuốc đầu năm
Yêu cuộn tròn trong áo trắng mây qua
Một góc trời âu yếm khúc Bolsa
Tháng sáu trời mưa trời mưa không ngớt
Trời không mưa anh cũng lạy trời mưa
Anh lạy trời mưa phong tỏa đường về
Và đêm ơi xin cứ dài vô tận
Ðôi mắt em anh xin đừng lo ngại
Mười ngón tay đừng tà áo mân mê
Ðừng hỏi anh rằng có phải đêm đã khuya
Ðừng hỏi anh rằng có phải đêm đã khuya
Da em trắng anh chẳng cần ánh sáng
Tóc em mềm anh chẳng thiết mùa Xuân
Trên cuộc đời sẽ chẳng có giai nhân
Vì anh gọi tên em là nhan sắc
Anh sẽ vuốt tóc em cho đêm khuya tròn giấc
Anh sẽ nâng tay em cho ngọc sát vào môi
Anh sẽ nói thầm như gió thoảng trên vai

Anh sẽ nhớ suốt đời mưa tháng sáu em ơi
Tháng sáu trời mưa em có nghe mưa xuống
Trời không mưa em có lạy trời mưa
Anh vẫn xin mưa phong tỏa đường về
Anh vẫn xin mưa phong tỏa đường em
Anh có nghe mùa thu khóc trên ngàn
Con nai vàng đạp chết lá thu tàn
Ðiệu thu mưa gọi hồn bao thương nhớ
Anh có nghe mùa thu lá thu rơi
Anh có hay tình ta vỡ tan rồi
Em đi tìm ngày tháng cũ trong đời
Tình yêu xưa giờ buồn như đêm tối
Anh có hay mùa thu lá vàng rơi
Hôm nay mùa thu đang trở về
Nhìn thu trôi tình em thêm não nề
Người yêu ơi, người quên hết câu thề
Chỉ còn em, chỉ còn em tái tê
Giọt nước mắt, giọt nước mắt long lanh
Nhỏ xuống tim xanh cho ướt hoen môi hồng
Gọi tên anh từ cõi ấm tình nồng
Gọi tên anh từ héo hắt mùa đông
Anh vẫn mơ mùa thu hát bên trời
Em bây giờ lệ héo hắt tơi bời
Lời yêu xưa một đời em thương nhớ
Em vẫn mơ mùa thu lá vàng rơi...
Em hỏi anh mùa thu Sàigòn
Nắng còn vương vương trên hàng phố vắng
Em hỏi anh mùa thu Sàigòn
Nước mắt bây giờ có như mưa tuôn
Sàigòn đó em ơi
Nước mắt đau thương che bao nụ cười héo hắt trên môi
Cuộc đời đó em ơi
Ðã quá gian nan cho bao phận người chơi vơi một thời
Tìm đâu tháng năm xưa
Ðâu nắng như thơ, đâu mưa tình cờ, lá hát như mơ
Và đường phố quanh đây
Nghe vẫn chưa quen bao nhiêu nhọc nhằn kiếp sống hôm nay
Như mùa thu về qua một trời
Áo lụa năm xưa đâu còn phố cũ
Anh giờ như mộng du một đời
Em có bao giờ thấu cho lòng anh...
Rồi một mùa Thu tới cho mắt em buồn trong nắng
Mầu tình hôn tóc rối ru má em hồng say đắm
Chiều về dâng lá úa
Lá ươm trên dòng tóc xanh
Lá ướp môi em thêm tình
Gọi mùa Thu đến trao mình
Rồi một chiều qua phố nghe nhớ thương về bên ấy
Giọng cười bờ môi ướt e ấp vương hồn phiêu lãng
Gọi mùa Thu quyến rũ đến đây cho hồn ngất ngây
Lang thang theo gió heo may
Ðếâm bước cho quên lạnh lùng

Ô hay mùa Thu lại về cho mình giăng hẹn hò
Gọi tên nhau khi chiều đến
Mây Thu vấn vương đan ngập lối đi
Aùi ân theo hồn vút cao
Vết mơ tình xõa tay mềm
Rồi một mùa Thu nữa theo mắt em về trong nắng
Chuyện mình xin quên lãng cho bước chân dìu cay đắng
Chuyện mùa Thu năm ấy
Hãy xin ghi vào giấc mơ
Thu đi cho lá thôi về
Ðếm bước Ðông nghe buồn hơn
Mùa thu cho lá vàng rơi bên thềm
Nhạt nhòa mơ dưới trăng
Gợi thoáng lòng ta bao niềm nhung nhớ
Người có thấu chăng tình xa xưa ấy
Rồi đây như gió nhẹ vương bên trời
Tình theo những tháng năm trôi
Lòng vương bao nhớ mong
Thu sầu ai oán than cùng ánh tà dương
Hãy nói đi em yêu
Mầu thời gian có thấp thoáng trôi
Lời thề hẹn nghìn đời
Dù hôm nay có là mãi chia phôi
Dù tình yêu có nhạt phai rồi
Ngậm ngùi đếm từng chiếc lá rơi
Chiều thu nhẹ lướt hồn mang mang sầu
Dạt dào lệ mãi tuôn mau
Người xưa thôi khuất xa
Thu về mang giá băng, buồn trôi ngàn năm...
Tình yêu như lá Thu tàn úa gió heo may
Người yêu như cánh chim mờ xoá cuối chân mây
Tình yêu dấu trong đời người yêu dấu tuyệt vời
Làm sao đến bên người, người yêu hỡi.
Người vui bên ấy, ta buồn héo hắt nơi đây
Rượu nồng riêng bóng, đêm quạnh vắng bước chân say
Người hạnh phúc bên trời, còn ta xót xa đời
Tình không nói nên lời biết mình thôi
Một lần gặp gỡ em
Tình như giông bão chợt vút qua
Tình như say đắm và thiết tha
Một mình ta ngồi thương nhớ
Chiều về hồn vấn vương,
Nhìn mưa rơi giáo đường hôm xưa
Lời kinh vang khắp trời bơ vơ
Người ơi có thấu cho lòng ta
Một mai em nhé, khi mùa Thu đã phôi pha
Hàng cây nghiêng bóng vẫn chờ mong bước em qua
Vòng tay lãng quên đời người lặng lẽ xa vời
Tình yêu dấu rã rời đã mù khơi.
TÌNH KHÚC BUỒN (1972)
- thơ Phạm Duy Quang
Em như một nụ hồng
Cầu mong chẳng lạnh lùng
Em như một ngày mộng
Mà ta hằng ngại ngùng
Sẽ ru ta nghìn nhớ
Một ngày thoáng mây đưa
Chuyện tình đã như mơ
Em như giọt rượu nồng
Dìu ta vào cuộc mộng
Em như vạt lụa đào
Quyện ta lời thì thào
Sẽ qua đi ngày tháng
Tình rồi cũng xa xưa
Buồn.
Cuộc tình ngỡ đã xa xưa
Ðã xanh xao tự thuở nào
Chợt người đến với tim ta
Xoá tan đi một mảnh đời
Cuộc tình quí giá mong manh
Có chơi vơi ngược dòng đời
Nghìn trùng giòng sông có vui
Ôi sao người miệt mài
Ngày vui nào còn dài
Ta ưu phiền từng ngày
Vội chôn cuộc tình gầy
Chết đi bao lời nói
Rừng nào có sa mưa
Tình nào sẽ như thơ
Sao chưa gặp một lần
Mà nghe tình thật gần
Xin cho được một lần
Gọi tên người thì thầm
Có qua đi ngày tháng
Trả lại thoáng mây bay
Buồn.
Tình yêu đó cho em
Tháng năm trên từng phím Xuân lay
Ðóa môi xinh giòng tóc mây bay
Mùa Thu lá heo may gọi về
Mùa Ðông nắng hanh trên tuổi thề
Mình đan nắng ru mây ước mơ xa vời
Một hôm gió Xuân sang
Mây lang thang cài tóc em mang
Ðến thăm em chiều nắng miên man
Rồi Thu đến sao em giận hờn
Rồi Ðông đến sao em lạnh lùng
Ðường phố vắng thênh thang ru buồn gót chân
Chiều còn mưa bay, ướt bước chân mòn lãng du
Ướt áo cho tình thấm sâu
Ướt đóa môi hồng hững hờ
Rũ ướt cung đàn
Buồn dâng mây tím giăng ngang
Buồn vương ân ái phai tàn
Mùa Xuân đến chưa em?
Bước chân ai dìu tiếng mưa đêm
Vắng xa chưa giòng tóc mây bay?
Mùa Thu vẫn chưa nguôi giận hờn
Mùa Ðông vẫn chưa thôi lạnh lùng
Giòng lá cuốn em mang - trôi dài mãi trôi.
TÌNH KHÚC THÁNG 6 (1970)
- ý thơ Nguyên Sa
Tháng sáu nhạt mưa, mưa ướt mềm vai em
Trời mênh mang xõa kín bờ mi ngoan
Gót bước buồn lay trong gió chiều mưa bay
Hồn bâng khuâng nghe tiếng gọi đam mê
Anh muốn cùng mây giăng kín đường về
Gọi tên em, gọi tên em cho mát bờ môi ấy
Hãy nói bằng đôi môi, bằng tiếng rượu nồng
Mình yêu nhau, mình yêu nhau
Dù trời mưa bay, mưa bay...
Tháng sáu nhạt mưa, anh muốn cùng mưa bay
Cùng mây trôi tan biến vào môi em
Khép kín lòng môi anh ước tình yêu tới
Và mưa bay tháng sáu đẹp không em?
Tháng sáu trời mưa, em có buồn không em
Tình yêu kia ai nói bằng mi cay
Hãy khóc thật say, say với tình yêu tới
Dù mưa bay hay gió buồn nghe em
Anh muốn gần em, yêu mãi nụ cười
Dựa vai nhau, dựa vai nhau như những ngày xưa ấy
Hãy nói mình yêu nhau bằng tiếng loài người
Trời thôi mưa, trời thôi mưa, mình đừng xa nhau xa nhau
Tháng sáu trời mưa, mưa ướp nồng môi em
Mình yêu nhau, xin biết mình yêu nhau
Nước mắt thật cay, cay với tình yêu tới
Và mưa bay, tháng sáu buồn không em
Mưa vẫn còn rơi cho mặt trời buồn ơi lẻ loi
Ngày tháng chơi vơi, riêng mình em bối rối ngậm ngùi
Anh có bao giờ tiếc nuối
Nụ hôn cuối, mắt môi u sầu
Người yêu dấu, anh có hay ước mơ tàn phai
Anh vẫn còn đây sao nụ cười vòng tay đổi thay
Thành phố hôm nay, riêng mình anh buốt giá lạnh đầy
Em có mong chờ, có nhớ
Lời yêu cuối, ái ân xa rồi
Là hạnh phúc xót xa bên người
Riêng bóng em thôi
Tình em như nắng, như gió, vấn vương mây trời
Tình anh như mưa, như khói sương bên kia đồi
Một mình em, chờ cơn bão tới
Một mình anh, giờ trong bóng tối
Nào ai hay, tình buồn như lá bay
Ta vẫn còn đây, bên cuộc đời nhiều nỗi đắng cay
Tình có phôi pha, cho mùa thu mắt ướt lệ nhòa
Em vẫn mong chờ, vẫn nhớ
Và anh vẫn tiếc thương muôn đời
Người yêu hỡi dẫu xa xôi rồi
Yêu mãi nhau thôi
TÌNH VÀO THIÊN THU (2003)
- lời Trường Ðinh (tặng Mai Nguyễn)
Có những lúc tôi lang thang bước chân địa đàng
nhớ đến em bao tháng ngày một thời chưa quên
con đường vẫn nằm ngủ bình yên
ru em năm tháng bỗng thành thiên thu.
Ta yêu nhau trong đam mê với cơn mộng sầu
vòng tay nầy còn hương nồng chìm vào đêm thâu
gió về reo mộng ước chiêm bao
trao nhau tiếng hát bên đời hư hao.
Ðêm vơi đầy lạnh úa sóng lệ rơi
trên vai gầy nhẹ vương mây ngập lối
tôi nhớ thương môi em cười trên sóng mơ
em trao lời người yêu hỡi
bao ái ân xưa chưa tàn phai.
Ánh mắt đó như trăng soi xót xa một thời
nụ hôn buồn đưa tiễn người một đời chia phôi
Tháng ngày ước vọng đã bay cao
theo mưa gió cuốn nỗi niềm xanh xao.
Tháng ngày bên mộng cũ xa xôi
bao đêm thương nhớ trao về thiên thu.
Tưởng như là tình yêu sống lại
Bao năm qua đi tìm bóng dáng
Tưởng như là người yêu trở lại
Em ở nơi đâu? Anh ở nơi đâu?
Nhớ tới người ngày xưa ước thề
Bao yên vui một đời thương nhớ
Mây ngỡ ngàng buồn trôi khắp trời
Em ở nơi đâu có nhớ tình sầu?
Ở nơi ấy mây mùa thu có buồn?
Em có còn ngồi đếm lá thu rơi?
Em có còn mơ say tràn gối mộng?
Em có còn ngồi nhớ đến anh không?
Tìm đâu thấy con đường xưa gió lộng
Và tà áo em mềm trong nắng hồng
Dù trăm năm trôi nhẹ trên phím buồn
Anh vẫn còn tưởng nhớ người yêu xưa
Ngày tháng hạ buồn vương tóc mềm
Mây lang thang bên trời một bóng
Chuông giáo đường còn vang tiếng trầm
Em ở nơi đâu, có thấu tình sầu?
Từng đêm em về như môi sương
từng lời em ru như gió buồn
Anh đan giấc mơ trên mây trời xa
Trên sóng tay em, anh là nhẫn cỏ
Em trong anh là màu hoa
Em trong anh là cơn sóng
Người ơi, như cánh diều bay trên đồng vắng
Giấc mơ anh cho em long lanh
mình gọi tên nhau trong nắng hồng
mình gọi quê hương trong mong manh
Tình ơi, dĩ vãng miền thật trắng
Kỷ niệm chiều xin mãi còn xanh...
Từng làn thu êm như hương hoa
từng mùa thơ trao nắng quê nhà
Em thêu nhánh hồng bên giòng sông xưa
Trong mắt môi nồng, em là biển nhớ
Anh trong em là cơn mưa
Anh trong em là gió mùa
Người ơi, những lá me rơi bên sân trường
Ðóa hoa gầy bay ngàn tha phương
mình gọi tên nhau trong dỗi hờn
mình gọi xuân về trên quê hương
Bao giờ, nắng nở trên nhụy trắng
Cho vơi nỗi nhớ một trời thênh thang...
Silicon mp3:
Trong Mắt Em Là Biển Nhớ (Tuyết Dung)
- hòa âm: Nguyễn Minh Châu
Trong Mắt Em Là Biển Nhớ (Trần Ngọc Thanh Tuyền):
RealPlayer
- Slow
- Rhumba
Mp3
- Slow
- Rhumba
Rồi từ giọng hát em chợt vút cao vút cao
một trời một trời
Bài ca thánh đêm vang lên trong ngày dài
mệt nhoài một phận đời
Ôi biết bao giờ ta đốt hết từng lời ca êm
mặn nồng trong tim muộn phiền
Người đem giá băng về trên tuổi đá buồn
Rồi từng ngày tháng vui tìm bước qua bước qua
một lần thật gần
Người ta dấu yêu xin em cho một lời
miệt mài trọn đời mình

Ta chết theo ngày em cất tiếng
nhạc còn buông xuôi người còn chơi vơi tìm người
Người còn xa xôi cho mùa thu úa tàn theo
Thấy tiếc nuối người yêu ơi xin em một lời
Tạ từ nhau thôi cho mưa bay ngút ngàn phương trời
Ta theo lời hát đó như theo ngàn mây trôi
đẫm ướt trên bờ môi
Trời còn làm mưa rơi cho tình mình còn bươi rươi nồng nàn
Còn chờ ngàn kiếp sau một tiếng ca tiếng ca
tạ từ tạ từ
Bàn tay đã như xanh xao đan cuộc tình
mù lòa trọn đời mình
Ta vẫn thương người yêu dấu cũ
dù hồn chơi vơi, dù nhạc buông lơi tàn rồi
Người còn mai sau, thôi lạc kiếp mãi chờ nhau
Cho mây ươm tóc em nồng
Tình yêu tắm trong mây hồng
Tuổi nào khóc trên cung đàn
Cho hoa vướng áo em dài
Mơn man hôn tóc mây cài
Bâng khuâng mơ ánh trăng vàng
Lả lơi ngoài song
Cho em gót bước yêu kiều
Làn mây áo bay trong chiều
Hàng cây đứng nghe tuổi buồn
Cho em đắm đuối môi cười
Xôn xao em đến bên người
Chơi vơi tiếng hát bên trời
Mùa Thu êm trôi
Mây bay cho gió ôm nhẹ nắng tơ
Xõa tóc em ngồi viết thơ
Giọt nắng nghe chuyện ước mơ
Ðong đưa cho nắng thôi đừng lãng phai
Cho ngón tay mềm em ru
Chiều buông lá vàng nhẹ rơi
Cho mây giăng kín môi sầu
Lệ tình thắm tơ duyên đầu
Một đời ngát hương dịu dàng
Xin cho em giấc mơ hồng
Cho em yêu dấu trong lòng
Cho em thương nhớ mơ mộng
Tình yêu bay cao
TUỔI 13 (1971) 
- thơ Nguyên Sa
Trời hôm nay mưa nhiều hay rất nắng
Mưa tôi trả về bong bóng vỡ đầy tay
Trời nắng ngạt ngào tôi ở lại đây
Như một lần hiên nhà nàng dịu sáng
Trời hôm ấy 15 hay 18
Tuổi của nàng tôi nhớ chỉ 13
Tôi phải van lơn ngoan nhé! Ðừng ngờ
Tôi phải van lơn ngoan nhé! Ðừng ngờ
Áo nàng vàng Anh về yêu hoa Cúc
Áo nàng xanh Anh mến lá sân trường
Sợ thư tình không đủ nghĩa yêu đương
Anh thay mực cho vừa màu áo tím
Rồi trách móc trời không gần cho tay với
Và cả nàng hư quá sao mà kiêu...?
Nên đến trăm lần nhất định mình chưa yêu
Nên đến trăm lần nhất định mình chưa yêu
VỀ SOI BÓNG MÌNH (2003) 
- thơ MH Hoài Linh Phương 
(cho tiếng hát Trần Thái Hòa với "Nỗi Ðau Từ Ðấy")
Tiếng hát người buồn làm tôi muốn khóc
Trí tưởng chợt về những tháng năm xưa
Tôi cúi mặt dấu giọt buồn trong tóc
Môi ngậm ngùi qua hàng lá bay mưa
Người đánh thức niềm đau nào trở dậy
Tuổi thơ xa như quá khứ mịt mù
Nghe thấp thoáng bước chân mình trở lại
Những con đường kỷ niệm đã hoang vu
Chỉ còn dấu chim trên bờ cát ướt
Thành phố hoa vàng hiu quạnh mùa đông
Cô bé ngày xưa mắt tròn bỡ ngỡ
Cách biệt như đời của một giòng sông
Tiếng hát người buồn, hồn tôi bỗng khóc
Khi được một lần nhìn lại tuổi tên
Khi được một lần soi mình rạng rỡ
Về một khoảng trời biền biệt chưa quên
Mp3: 

CD Nỗi Ðau Muộn Màng 

Ngô Thụy Miên
 Theo http://honque.com/

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Thơ trẻ 20 năm đầu thế kỷ XXI – Những tìm tòi và thử nghiệm

Thơ trẻ 20 năm đầu thế kỷ XXI Những tìm tòi và thử nghiệm Đặt vấn đề thơ trẻ trong 20 năm đầu thế kỷ XX, chúng tôi muốn nhắc đến đội ngũ n...