Thứ Hai, 28 tháng 6, 2021
"Mây" trong thơ Quang Dũng
Mây là biểu tượng cưu mang cái vô hạn của không gian và thời
gian. Mây nổi nên nhẹ nhàng đối lập với kiếp nhân sinh hệ lụy, đối lập với sự
ngắn ngủi của đời người. Mây là hơi nước bốc lên trời đọng lại thành từng đám.
Bản chất của mây là di chuyển và biến hình. Nó đối lập với trạng thái đứng yên,
tĩnh tại, hằng định. Không gian tồn tại của nó có thể là khoảng trống bao la của
vũ trụ vô biên được thấy ở bầu trời, hay là những chu kỳ lịch sử - xã hội hữu hạn
thể hiện ở đất nước. Nhưng khi đi vào cõi thơ ca, mây còn mang thêm biết bao tầng
ý nghĩa. Quang Dũng là một trong những nhà thơ góp phần tạo nghĩa cho hình ảnh
mây.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...



Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét