Thứ Ba, 29 tháng 6, 2021
Nguyễn Huy Thiệp - Cái tình mãi mãi là xanh
Nguyễn Huy Thiệp
Tính ra tôi quen biết, chơi với nhà văn Nguyễn Huy Thiệp đã gần
40 năm. Bốn chục năm bao nhiêu kỷ niệm, buồn vui đủ cả. Ngày anh trọng bệnh lần
đầu, tôi cũng nằm viện vì tai nạn xe máy. Tới khi anh đột quỵ lần 2, tôi cũng vừa
qua hạn nối được ba ngón tay đứt lìa. Gọi cho nhau qua máy điện thoại, nghe giọng
anh vừa lắp vừa chậm, thở than: Tôi là đồ tàn phế, bỏ đi rồi.
Rồi gần tháng chữa trị, buổi sáng hai con trai ôm bố trên xe
máy đi chữa Đông y, chiều thì có người tới bấm huyệt, vật lý trị liệu. Nguyễn
Huy Thiệp chuyển bệnh khá lên, có bận đến thăm thấy anh lò cò đi một vòng sân với
hai con trai.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét