Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022
Nửa đời nhìn lại
Gần nửa thời gian ở trại sáng tác, tôi cứ thao thức, trăn trở,
nghiền ngẫm và loay hoay mãi bên bàn viết nhưng vẫn chưa nặn ra được một từ có
nghĩa, một câu nên hồn. Nằm gác tay lên trán, cốt truyện cứ diễn ra trong đầu một
cách mạch lạc, rõ ràng, sắc nét hệt như một cuộc phim câm quay chậm. Vậy mà khi
bật dậy cầm bút ngồi trước trang giấy trắng thì chao ôi, chữ nghĩa bay đi tứ
tán, đầu óc trống rỗng như người vô hồn vô cảm! Cố viết được vài dòng lại gạch
xoá lung tung, những con chữ gầy đét như que củi cứ đè ép nhau, lấn huých nhau,
chen chúc nhau rối như mớ rau sống giá. Thậm chí viết đến bảy tám trang giấy đến
lúc đọc đi đọc lại vẫn thấy ý tưởng vu vơ, sáo rỗng, nhạt phèo như nước bọt rồi
vò ném vào sọt rác với tiếng thở dài ngao ngán! Những lúc thế này, tôi lại tự
trách mình dại dột, ngốc nghếch. Nghề gì không chọn lại theo cái nghiệp văn
chương, cái nghiệp bị con chữ nó hành hạ, nó tra tấn đến rạc người; không khéo
còn bị nó đánh lừa, bị nó mê hoặc nữa thì khốn khổ cả đời.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét