Thứ Năm, 31 tháng 3, 2022
Tình yêu của đá
Chiếc xe máy đỗ xịch trước cổng bệnh viện Huế. Mười năm rồi
Liên mới trở lại đây, lần này cô đi cùng Hùng, người bạn thân của cô. Nhìn hành
lang bệnh viện dài hun hút mà lòng Liên đau xót... Cô không bao giờ quên, một
ngày mùa xuân cách đây mười năm, khi đang học năm cuối Đại học khoa học Huế, cô
đã tới đây với cái bụng lùm lùm. Người cô yêu tha thiết với mối tình đầu thơ mộng
trên sông Hương, tác giả của bào thai cô đang mang trong bụng, chẳng hiểu sao
đã vù mất khi nghe tin Liên có chửa. Ngày đó, Liên đã một mình lang thang trên
sông Hương, bơ phờ, tuyệt vọng, những mong chôn vùi thân mình ở một quãng sông
nào đó. Bao nhiêu nước mắt cô đã nhỏ xuống dòng Hương trôi về biển cả. Một tuần
rồi cô không trở lại giảng đường đại học. Không ai tìm cô, không gì níu giữ nổi
cô; mặc cho nắng gắt trên đầu, mưa rơi ướt mặt, cô cứ bước đi mà chẳng biết nơi
nào mình sẽ tới. Cho đến một lần, cô quyết định bước xuống dòng sông… Quãng này
rất vắng.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...


Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét