Chủ Nhật, 14 tháng 1, 2024
Đặng Thị Thanh Hương - Người đàn bà ôm lửa
Đặng Thị Thanh Hương
Chị đẹp lắm - chị biết không? Tiếng em run lên trong
cơn gió mùa đông rét mướt. Tay em lần trên da thịt làm chị rùng mình. Nụ hôn của
em cuồng nhiệt và bỏng rát trên môi chị. Đã quá muộn để chị né tránh. Có một
ngôi sao xanh khổng lồ không quay trở lại bầu trời. Nó đến để khiêu vũ trong
trái tim là ngôi làng bị tàn phá bởi bao biến cố chiến tranh đã xảy ra trong đời
chị. Chị cảm thấy như đang bị rút hết sức lực, chẳng thể nào thở nổi bởi tình
yêu và hạnh phúc mà em đem đến.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Mùa thi - Mùa nhớ lan man
Mùa thi - Mùa nhớ lan man…! Khi viết những dòng này thì bên ngoài các cháu học sinh lớp 12 - những cô cậu tú tương lai - đang rộn ràng “k...
-
Nguyễn Du Từ một ai đó đến không ai cả Bạn phải là một ai đó trước khi có thể là không ai cả Engler Jack Sau thời đại...
-
Hoàng Thụy Anh và những không gian mơ tưởng “ta chấp nhận mọi trả giá - kể cả cái chết - để hiện sinh - như một bài ...
-
Ánh trăng trong thơ Dương Quân (Trong Ba tập thơ Chập Chờn Cơn Mê, Điểm Hẹn Sau Cùng, Trên Đỉnh Nhớ) Vào một ...

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét