Thứ Ba, 16 tháng 1, 2024
Lê Hà Ngân và Nhớ sáng nào mờ sương
Lê Hà Ngân và
Có lần nào không, rời khỏi thành phố rồi ồn ào
cùng khói bụi đã ngút ngát tầm mắt. Về với núi… Núi rừng dần hiện ra, cao ngất
trời và trập trùng mê mải suốt con đường thoai thoải dốc lên dốc đứng. Thấy
mình chới với giữa núi non. Ngước mắt lên cao, thấy cả bầu trời như chiếc lồng
bàn khổng lồ đang ôm chụp lấy chính mình. Mình thì như con kiến nhỏ li ti. Rợn
ngợp vô cùng trong không gian bao la đó. Về với gió, với núi rừng, với bao la
trời mây. Chỉ nghĩ thôi đã thấy xa xanh vô cùng, tay như chạm được vào cả chân
mây vậy.
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi
Không chỉ con đò mà còn là tiếng gọi… Nói đến làng quê Việt Nam là chúng ta nhắc đến những dòng sông, bến nước, con đò đã gắn bó từ xa xưa...
-
Sự tích mặt đất và muôn loài Trái đất ngày xưa không được đẹp như bây giờ, một nửa đất sống, một nửa đất chết. Lúc ấy bề mặt quả đất ...
-
Mùa thu nguồn cảm hứng lớn của thơ ca Việt Nam 1. Mùa thu Việt Nam nguồn cảm hứng trong nghệ thuật Mùa thu mùa của thi ca là m...
-
Cảm nhận về bài thơ một chút Kon Tum của nhà thơ Tạ Văn Sỹ “Mai tạm biệt – em về phố lớn Mang theo về một chút Kon Tụm”… Vâng...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét